Hắn nói những điều này xác thực mới lạ, việc nuôi tiểu quỷ ở chỗ này, nhìn xem có chút tương tự với anh linh mà nàng từng tiếp xúc trước kia, chỉ là có vẻ tà môn hơn nhiều. Thế nhưng điều này vẫn chưa đủ để khiến Cố Sanh động tâm, cho nên nàng đợi đạo sĩ nói xong, nhấp một ngụm trà, "Tiểu quỷ này quả thật có chút tà môn, nhưng gần đây ta không có hứng thú gì với việc bắt quỷ." Ngụ ý chính là, ngươi nói xong rồi, ta cũng nghe rồi, ngươi có thể đi được rồi.
Đạo sĩ không ngờ nàng hoàn toàn không cắn câu, dù sao các đại sư bình thường khi thật sự đụng phải chuyện lạ mà mình cảm thấy hứng thú, dù không nói chắc chắn sẽ nhận lời, cũng khẳng định là muốn đi xem một chút, kết quả tiểu cô nương này, tuổi còn trẻ mà đã không có lòng cầu tiến ư? Dầu muối không ăn.
Nghĩ lại, cũng không thể nào, nếu thật sự hoàn toàn không hứng thú, nàng đã không để mình mở lời nói. Bây giờ mới từ chối, chắc chắn là cảm thấy nội dung mình nói tới vẫn chưa đủ hấp dẫn nàng.
Đạo sĩ khẽ cắn môi, đột nhiên tiến về phía trước hai bước, "Cố Đại Sư, việc này chỉ cần ngươi nhận lời, chỗ tốt ta nguyện ý chia sẻ cùng ngài."
Cố Sanh nhướng mí mắt, "Ta không thiếu tiền."
"Thù lao của chúng ta, không chỉ riêng là tiền." Đạo sĩ cười cười, lần này trong lòng có niềm tin tuyệt đối, "Cố Đại Sư có nghe nói qua dẫn linh phù chưa?"
Cố Sanh vốn đang nghiêng người dựa vào ghế sa lon uống trà, nghe được câu này, tay run lên, trà trong chén tràn ra, rơi xuống mu bàn tay, nhanh chóng làm mảng da trắng nõn kia đỏ ửng lên. Nàng hoàn toàn không để tâm, ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chằm vào mắt đạo sĩ, "Ngươi nói dẫn linh phù?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT