Tính mạng người nhà, quan trọng biết bao.
"Phải rồi đại sư, ta, ta chỗ này có tấm thẻ, bên trong có mười vạn khối tiền, ngài nhất định phải nhận lấy." Người lái xe bị Tề Thịnh chặn lại, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy mặt nghiêng của Cố Sanh, hắn vội từ trong túi móc ví tiền ra, lấy ra một tấm thẻ ngân hàng định đưa tới, lại bị Tề Thịnh ngăn cản.
Người lái xe ngạc nhiên nhìn hắn một cái, trong lòng trực tiếp xem hắn là bạn của Cố Sanh, "Đại sư, ngài nhất định phải nhận lấy, nếu không lương tâm ta sẽ không yên." Ân cứu mạng, không có bất kỳ hồi báo nào, chính hắn cũng khó mà an tâm. Huống chi, hắn trước kia từng nghe nói, loại hung sự này nếu bị phá giải, rất có thể sẽ báo ứng lên đầu người phá giải, nhưng hắn lại không có biện pháp nào khác để báo ân, chỉ có chút tiền tích lũy này.
Hắn những năm nay tổng cộng tích góp được hơn ba mươi vạn, nhưng hơn hai mươi vạn kia đều là không thể động đến, chỉ có hơn mười vạn trong tay này là có thể lấy ra dùng gấp khi cần thiết. Cho nên hôm nay hắn trực tiếp lấy ra mười vạn này, muốn đưa hết cho Cố Sanh.
Mà Vu Phụ ở một bên, trong lòng vốn đã vô cùng chấn kinh, giờ phút này nhìn thấy người lái xe lại định đem cả mười vạn khối tiền đưa cho Cố Sanh, trong lòng càng thêm kinh ngạc.
"Lão Trương, ngươi làm gì vậy? Trước đó không phải ngươi nói số tiền này muốn giữ lại mua nhà sao?"
Lão Trương lúc này mới phát giác mình vừa rồi quá kích động, đã không để ý đến những người khác, nhưng hắn cũng biết Vu tiên sinh trước nay không tin quỷ thần, nên có chút do dự nói: "Vu tiên sinh, nói ra có lẽ ngài không tin, đêm qua cả nhà ta suýt chút nữa bị quỷ hại chết, may mắn có đại sư cho lá phù, mới bình an qua một kiếp, ân này nhất định phải trả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT