Hơn nữa, hành động nhanh gọn dứt khoát, hoàn toàn không giống một nữ sinh. Nhưng dù La Tường nghĩ vậy, hắn vẫn đứng ngay bên cạnh San Nhu, nhìn nàng mở cửa, đề phòng thật sự có thứ gì đó tiến vào. Triệu Vũ liền nhìn cánh cửa phòng đó bị từ từ kéo ra, tim thót lên tận cổ họng, ngay lúc nhìn thấy ánh mắt San Nhu và La Tường mở to vì sợ hãi, nỗi hoảng sợ trong lòng càng sâu, hắn cố gắng nuốt nước bọt, run rẩy giọng hỏi: "Có...... Có gì không?"
Theo cánh cửa phòng bị từ từ kéo ra, bầu không khí kinh khủng dường như cũng lan tràn đến mọi ngóc ngách căn phòng, tim Triệu Vũ như thót lên tận cổ họng, chỉ thấy San Nhu từ từ quay người lại, bỗng nhiên nhếch miệng, lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Triệu Vũ bị dọa hét to một tiếng.
"Ha ha ha ha! Triệu Vũ, sao lá gan ngươi nhỏ vậy hả? Khó trách Giai Giai luôn nói ngươi không có nam tử khí khái?" Theo tiếng cười ha hả của San Nhu, La Tường cũng quay người lại, đóng cửa phòng, vẻ mặt nhẹ nhõm, "Không có ai, đoán chừng là người khác cố ý gõ cửa, làm trò đùa quái đản thôi."
Triệu Vũ lúc này còn gì không hiểu, hai người này ra ngoài mở cửa, sau khi không phát hiện thứ gì thì cố ý thông đồng với nhau, cùng nhau giở trò đùa quái đản lừa hắn mất mặt! Triệu Vũ cảm thấy trong lòng vô cùng phiền muộn, ngoài việc bất mãn với hành vi này của bạn bè, phần nhiều hơn là tức giận vì sự nhát gan của chính mình.
Hắn quay lại ghế sa lon ngồi, không bao lâu sau, tiếng gõ cửa bên ngoài chợt lại vang lên, lần này San Nhu không chút chần chừ, đi thẳng qua mở cửa.
"Có ai không?" "Không ai." Nàng tức giận đóng sầm cửa lại, "Đây chính là lời đồn cửa phòng 404 mỗi ngày đều bị gõ vang sao? Ta thấy hơn phân nửa là có kẻ trò đùa quái đản."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play