Khi chú ý thấy Mênh Mông lại gần, ánh mắt của Phó Yến Trạch chỉ dừng lại trên người cô. Sắc mặt anh vẫn bình thản, nhưng Mênh Mông lại nhận ra một tia u buồn trong ánh mắt ấy. Cô khẽ cười trong lòng, rồi ngồi xuống bên cạnh Phó Yến Trạch.
Lục Chỉ An vừa thấy Mênh Mông tới liền im lặng, không còn vẻ thẹn thùng nữa.
Cô ta cắn răng, thầm nghĩ Thẩm Mênh Mông đúng là âm hồn không tan, mặt thì đẹp đến đâu cũng không cần thiết phải khoe khoang khắp nơi, ai hiếm lạ chứ.
Rồi cô ta như nhớ ra điều gì, mở miệng nói với Mênh Mông vừa mới ngồi xuống: “Mênh Mông, chắc nãy cô và Cố Từ chuyện trò vui vẻ lắm đúng không? Cố Từ hẳn thích cô lắm, bình thường anh ta chẳng để ý đến đám con gái bọn tôi.”
“Vừa rồi cô cũng mời anh ta, như vậy có phải hai người đều có ý với nhau không?”
Cô ta nói với vẻ mặt hớn hở, như không hề nhận ra rằng ba người đàn ông ở đó đều có biểu cảm lạnh lùng vì lời nói của cô ta.
Mặt của Phó Yến Trạch vốn dĩ đã vô cảm, giờ đây càng thêm lạnh như băng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play