Bên trái chính là Diệp Lăng, cô ấy mặc một chiếc váy ngắn màu lục đậm ôm sát ngực, để hở một nửa lưng. Thân hình cô không mảnh mai, nhưng đầy đặn và quyến rũ, trông vô cùng gợi cảm.
Tay phải cô ấy nắm lấy Mênh Mông. Mênh Mông mặc một chiếc váy ngắn cổ yếm màu hồng nhạt. Chiếc váy rất đơn giản, không quá hở hang nhưng vẫn làm nổi bật làn da trắng nõn nà, thiết kế ôm sát vòng eo nhỏ nhắn giúp cô khoe trọn đôi chân thon dài.
Hôm nay là lần đầu tiên Mênh Mông buộc tóc lên trước mặt mọi người, chiếc cổ trắng ngần như tuyết và xương quai xanh xinh đẹp của cô nổi bần bật trong bóng tối. Ngũ quan của cô kiều diễm đến mức không thể bắt bẻ, đôi mắt sáng lấp lánh, khuôn mặt kiều nộn, ướŧ áŧ.
"Hắc hắc, Mênh Mông, bọn họ nhìn ngây người luôn rồi, độ chữa trị của thế giới cũng đạt tới 25%, tôi không nhìn lầm cô mà.”
Mèo đen nhỏ với đôi mắt tròn xoe và bốn chân mũm mĩm theo sau Mênh Mông, nó bước xuống cầu thang một cách đầy kiêu hãnh.
Tống Du Bạch ngơ ngác nhìn Mênh Mông, anh có thể nghe rõ tiếng tim mình đập thình thịch. Nhưng khi nhìn sang ba người còn lại, đặc biệt là Ôn Sơ Lễ, Tống Du Bạch hiểu ánh mắt anh ta dành cho Mênh Mông là gì.
Lại nhìn về phía người lười biếng ngồi dựa vào bể bơi, Cố Từ cũng đang chống cằm và nhìn Mênh Mông, nhưng biểu cảm của anh ta rất khó đoán. Có lẽ nhận thấy ánh nhìn của anh nên anh ta nhàn nhạt liếc anh một cái. Còn Phó Yến Trạch thì vẫn giữ vẻ mặt vô cảm nhìn thẳng về phía trước như đang suy tư gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT