Lý Chuẩn đứng dậy, nhặt một thanh kiếm rơi trên đất, thử sức nặng.
Nặng tay, một thanh kiếm tốt thật sự. Máu trong rãnh kiếm đã khô, nhưng không ngăn được lưỡi kiếm sắc bén.
A Hoàng luôn đi theo, dường như hiểu ra điều gì, cắn lấy ống quần rách nát của Lý Chuẩn, không từ bỏ ý định kéo về phía bên cạnh.
Lý Chuẩn nhìn nó, khẽ cười, ôn tồn nói: "Mi vẫn chưa thể đi cùng ta. Mi phải sống thật lâu, kể cho đàn con cháu đời đời nghe, năm xưa người nhặt mi về oai phong cỡ nào."
A Hoàng cuống quýt, vừa ngửi ngửi trên đất, vừa dùng mõm húc về phía bên cạnh, miệng sủa to “gâu gâu”. Nếu có thể nói, có lẽ sẽ chửi ầm cả lên.
Lý Chuẩn thấy hành động của nó buồn cười, lòng nảy sinh nghi ngờ, nhìn theo hướng nó hành động.
Dưới bể nước, có tiếng động nhẹ truyền đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT