Ngọc Quyên nói không sai, Trương Bỉnh Trung quả thật đang ở lại ăn cơm tại Diệp phủ.
Theo lý mà nói, năm ngày nữa là ngày đại hỉ, hai nhà không có lý do gì để gặp mặt. Nhưng Trương Bỉnh Trung mượn cớ đến, là vì bị Lý Chuẩn làm cho bẽ mặt, muốn gặp lại Tống di nương, xem xem những lời bà nói ngày đó, rốt cuộc có bao nhiêu phần đáng tin.
Lão gia và nữ tế tương lai đều ở đó, Điền phu nhân đứng sau lưng Diệp Minh Chiếu, không nói không rằng, tựa như một pho tượng ngọc.
"Nào, nếm thử xem món mì vót này làm có đúng vị không. Lệnh tôn là người Tấn Trung, Bỉnh Trung chắc cũng sành sỏi hơn bọn ta." Diệp Minh Chiếu vuốt râu cười, Điền phu nhân như sống lại, gọi nha hoàn giúp bày biện thức ăn.
Trương Bỉnh Trung cảm tạ nhận lấy, ăn vội một miếng. Tâm trí hắn ta không đặt vào chuyện này, không nếm ra mùi vị gì, miệng vẫn khen: "Thật là chính tông."
Diệp Minh Chiếu cười nói: "Vẫn là đại cô nương có lòng, đặc biệt nhắc đến món này, nói là món ăn quê nhà của Trương đại nhân, nhất định thích ăn. Ta là kẻ thô lỗ, không thể nghĩ được chuyện tinh tế như vậy."
Trương Bỉnh Trung gượng gạo cười, lại ăn thêm hai miếng, giả vờ tùy tiện hỏi: "À phải rồi, không biết thân thể Tống di nương có khỏe không? Lần trước gặp bà ấy ở hí viện, có chút vội vàng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play