Trương Bỉnh Trung được quản gia sắp xếp ngồi ở gian nhà chính, nói một cách hoa mỹ là để tránh nóng.
Hơi nóng hầm hập từ cửa sổ tiến vào, lẫn với mùi hương hoa nhài nồng nạn nở rộ trong vườn, xộc vào khiến ta hắn cảm thấy buồn nôn. Tiểu nha đầu đứng bên cũng chẳng hiểu chuyện, đến cái quạt cũng không biết quạt, khiến người ta bí bách thở không ra hơi.
“Trương đại nhân, đã để đợi lâu rồi.” Hắn ta đang hoa mắt chóng mặt, đương lúc không thể ngồi nổi nữa thì bức rèm cửa được vén lên, một luồng gió mát ập vào, Lý Chuẩn với vẻ mặt có lỗi bước vào.
Trương Bỉnh Trung tỉnh táo lại tinh thần, vội vàng nói: “Đã làm phiền Lý công công rồi.”
Lý Chuẩn và người này không phải là không quen biết, chỉ là chưa từng nhìn kỹ. Hôm nay nhìn một cái, quả nhiên là một người cao ráo thẳng tắp, áo gấm lụa là, cử chỉ của một công tử quý tộc. Người như vậy cùng với Diệp Nhị cô nương, mới đúng là một đôi trời sinh như trong thoại bản.
Trong lòng Lý Chuẩn có chút chua xót, nhưng trên mặt không thể hiện ra: “Được Trương đại nhân đại giá quang lâm, thật là vẻ vang cho kẻ hèn này. Chỉ không biết ngài đến đây vì chuyện gì?”
Trương Bỉnh Trung đã liên tục đến quý phủ của Lý Chuẩn ba ngày, vẫn chưa gặp được người, hôm nay cuối cùng cũng gặp, sau một vài câu xã giao liền đi thẳng vào vấn đề: “Lý công công… Chuyện kia đã làm xong chưa?”
Lý Chuẩn đang rót trà cho hắn ta, nghe thấy câu này, thoáng dừng lại, quay đầu lại chăm chú nhìn hắn ta.
Trương Bỉnh Trung nhìn quanh, Lý Chuẩn hiểu ý, bảo tiểu nha đầu kia lui ra xa, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play