Mẹ Vương Mẫu nhíu mày nói: "Sao lại làm rơi bát cơm thế?"
"Dạ..." Vương Nhất Quang sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại,"Không có gì, không cầm chắc."
Vừa rồi có phải cậu ta phản ứng quá mức hay không?
Vương Nhất Quang theo phản xạ nhìn về phía Đào Xuân Ni, lại vừa vặn chạm phải ánh mắt của Đào Xuân Ni.
Đôi mắt kia đã từng cất chứa ngây ngô tươi đẹp, lúc này lại là một mảnh tối nghĩa khó hiểu.
Vương Nhất Quang không khỏi cảm thấy hoảng hốt, trái tim đập thình thịch.
Trực giác nói cho cậu ta biết rằng, những chuyện vừa nãy Đào Xuân Ni hẳn đã thấy rõ ràng hết thảy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT