Xe đi tới sân bay, đỗ ở ngoài đại sảnh, Từ Phái Hồng ở Trường An này được xem là nhân vật lớn, nhưng bà khác với loại nhân vật lớn được xã hội biết đến như quan viên hay phú thương. Không phải lúc cần thiết, kín đáo luôn là phẩm chất của họ. Không hề đi vào sân bay đón tiếp, xe đỗ ở vị trí không ai mấy ai chủ ý, không lâu sau có tiếng gõ cửa, cửa mở, người đi lên, lặng lẽ ngồi xuống như bóng ma, giống như không hề quen biết vậy, cứ ngồi đó không nói gì cả.
Lên xe đầu tiên là cô gái duy nhất Đô Hàn Mai, da hơi đen, cao gầy má hóp, xách một túi du lịch bình thường, kéo va ly cũng tự mình đặt lên xe, không làm phiền tới ai. Tiếp đó là Trương Long Thành, người tầm thước, trông lão luyện, không có gì nổi bật, chỉ cười với Đổng Thuần Khiết một cái. Người thứ ba là Phí Minh, cao lớn sừng sững như núi, chắc ít nhất cũng phải mét chín, Đới Lan Quân xuống xe đón gọi một câu "thầy Phí", hắn cũng chỉ cười một cái miễn luôn phần chào hỏi. Lý Tiểu Chúng là người nhiều tuổi nhất nhóm, đeo cái kính gọng rất dày, chui lên xe nhanh như ăn trộm làm người ta chẳng phát hiện ra lên lúc nào.
Đặc biệt nhất là người cuối cùng, Vương Trác, đeo tai nghe, xách ba lô lệch vai, ăn mặc hoa lá cành, lên xe một cái là mắt dán vào gương mặt xinh đẹp của Đới Lan Quân, chen vào ngồi sau cô, tán tỉnh:" Mỹ nữ ở phòng ban nào thế, sao chúng ta chưa từng gặp nhau?"
Xe lên đường, Đổng Thuần Khiết cùng năm người kia giới thiệu hàn huyên vài câu, bọn họ là thành viên trong cùng một tổ hành động, sau khi nhận biết nhau, trên đường về, họ lập tức bước vào trạng thái hành động.
Ra tay nhanh nhất là Vương Trác, hắn vừa lướt di động vừa kết nối với di động của những người khác, đôi bên có thể chia sẻ tài liệu. Sau khi nhận thức sơ bộ về toàn bộ vụ án, biết toàn bộ quá trình Đổng Thuần Khiết lấy thần mình làm mồi nhử, năm người kia thu lại sự kiêu ngạo, nhìn ông chú béo tốt như quan tham này với ánh mắt khác.
" Đây là ahx thiết bị thuy lùng tự động gắn trong cơ thể, chắc là được cho uống trong trạng thái tinh thần không tỉnh táo rồi. Người bình thường có tiền cũng không kiếm ra nổi thứ này đâu, một viên con nhộng này giá chừng 80 USD, interpol cũng không dùng thiết bị theo dõi đắt đỏ như thế này." Vương Trác xem hình ảnh máy quét mà Đới Lan Quân cung cấp, khẳng định ngay được danh tính thiết bị, còn cười với cô một cái, rõ ràng muốn thể hiện với giai nhân:
" Dùng tới thiết bị này chứng tỏ nội tuyến của chúng ta không có được lòng tin của đối phương, chủ nhiệm Lý, có truy lùng ngược được không?" Đô Hàn Mai lúc nào cũng nhíu mày, thủ đoạn gián điệp và chống gián điệp, nói ra luôn khiêu chiến nhận thức của con người, đôi khi khiến người ta rất buồn nôn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play