"Đói quá, đói quá đi mất." An Na đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn, nàng không thích việc đóng gói, cho nên cứ ở trong vườn trái cây mang theo sọt hái đào.
Nhưng trong vườn trái cây không phải đường xi măng hay đường nhựa bằng phẳng, mà là đất vàng (Hoàng Nê Địa), cái sọt nặng trịch, nàng hái một lúc đã có chút xách không nổi.
Nhưng mà, đào thơm quá đi thôi, từng quả tròn xoe, tươi mới đỏ rực, cho dù trời nóng như đổ lửa, nàng vẫn cực kỳ phấn khích.
Việc mua đào trong siêu thị và việc tự tay hái những quả đào này xuống hoàn toàn không phải là cảm giác giống nhau.
Đào trong siêu thị, quả nào quả nấy được đóng gói trong túi, trong lớp lưới xốp, bề mặt tròn vo, láng mịn không gì sánh được, ngay cả một vết rạn hay đốm nhỏ cũng không có, nhưng ăn vào lại thật sự không ngon, khô xác, lại không có vị gì, cũng không ngọt.
Nơi này có cây đào lá xanh, có hương vị bùn đất, có cảm giác dễ chịu của nắng và sương, có thể nhìn thấy côn trùng nhỏ bò trên mặt đất, thấy cả cỏ dại, khiến nàng nhìn thấy được quá trình sinh trưởng.
Thì ra những quả đào to ngọt ngào lại mọc ra trong hoàn cảnh thế này à!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play