"A a, vừa rồi mặt bàn bẩn quá, ta tiện tay mở ra lau một cái, chẳng phải chỉ là một tờ khăn ướt thôi sao? Lấy thêm hai tờ là được mà." Ba Diệp tỏ vẻ chẳng hề gì.
Diệp Tri Dật gật đầu, khẽ mím môi lặng lẽ ngồi lại vào ghế, cũng không nói gì.
Chỉ là......
bốn người ngồi trên ghế sô pha sao lại đột nhiên cảm thấy, nhiệt độ không khí như thấp đi mấy độ.
Mẹ Diệp vỗ vỗ Ba Diệp ngồi bên cạnh, "Có phải bật điều hòa không? Lạnh quá! Mau tắt đi!" "Chân của ba không chịu được gió, căn bản là không có bật điều hòa." Ba Diệp lầm bầm một câu, "Chắc là tối trời hạ nhiệt độ rồi, lại còn mở cửa sổ nữa, tháng bảy mùa hè mà sao đột nhiên lạnh thế này." Trên ghế sô pha, ông nội Diệp, bố mẹ Diệp đều không hề để tâm đến tờ khăn ướt này.
Chỉ có Diệp Hạo Dương sắc mặt quỷ dị, nhìn ba hắn tìm tới tìm lui không thấy cửa sổ đâu để mở.
Chờ chút, hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó —— Hôm nay lúc từ sân bay lên xe, hắn đã nhìn thấy Lạc Thu Tả đưa cho đại ca một tờ khăn ướt để lau quần áo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play