Nhưng mà, bị người khác ôm như thế này, Tô Nghiên quả thực gần như chưa từng trải qua.
Mẹ nàng mất sớm, kể từ sau khi nàng lên bảy tuổi, phụ thân cũng chưa từng ôm nàng như vậy nữa.
Đối với người khác, Tô Nghiên lại càng không thể có cử chỉ thân mật như vậy.
Cảm nhận được hơi ấm từ Lạc Khê, Tô Nghiên chậm rãi đưa tay ra, định ôm lại nàng.
Bỗng nhiên, bên ngoài hàng rào vọng tới một tiếng gọi.
"A Khê, A Khê!"
"Là Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết đến rồi." Lạc Khê lập tức không còn ỉu xìu nữa, nàng buông Tô Nghiên ra, vui vẻ nói một câu rồi đẩy cửa đi ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT