"A Khê, ngươi làm cái biểu tình gì vậy, không bị thương là chuyện tốt rồi mà."
"Hôm nay nếu không phải có ngươi, ta có thể gặp thảm rồi." Lạc Tuyết kéo tay Lạc Khê nói.
"Hôm nay nếu không phải vì ta, ngươi cũng sẽ không lên núi, nói cho cùng đều là do ta sơ suất." Lạc Khê thở dài một hơi.
Hơn nữa hôm nay các nàng còn mang theo tảng đá nhỏ nữa, may mà tảng đá không sao, nếu không Lạc Khê chắc sẽ áy náy chết mất.
"Ngươi cũng chỉ là muốn dẫn ta đi hái thuốc kiếm tiền thôi, đừng nói chuyện này nữa, chúng ta mau nhặt lại dược liệu đi, hai gốc này không phải ngươi nói muốn trồng sao."
"Vừa rồi bị nàng ta quăng như vậy, liệu có bị dập hỏng không?" Lạc Tuyết sợ Lạc Khê tự trách, lập tức nói sang chuyện khác.
Nàng cúi người, đầu tiên là nhặt lên hai gốc cỏ đuổi rắn mà Lạc Khê đặc biệt chăm sóc.
"Để ta xem nào, may mà ta đã dùng lá cây bọc thêm ít đất bùn lên trên, không sao đâu." Lạc Khê được nhắc nhở, cũng đau lòng bắt đầu kiểm tra dược thảo của nàng.
Cỏ đuổi rắn tuy không phải dược liệu quý giá gì, nhưng nó cũng không phổ biến mà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT