"Nói đơn giản, làm quan chính là để phục vụ hoàng đế, phục vụ bá tánh." "Bọn họ nhận thuế của bá tánh, hưởng bổng lộc triều đình, thì phải đặt mình vào đúng vị trí, làm tốt phận sự của mình, mới có thể giữ cho giang sơn vững bền, bá tánh an cư lạc nghiệp." "Không thể vì bá tánh gọi vài câu quan phụ mẫu mà thật sự xem mình là Sơn đại vương, bắt nơi mình cai quản đều phải nghe theo, tự cao tự đại xưng lão đại không rõ vị trí của mình, sớm muộn gì cũng rước lấy tai hoạ." "Việc này cũng giống như thầy thuốc vậy, tuy nói thầy thuốc nhân tâm, nhưng cũng là lấy tiền chữa bệnh." "Vừa phải học nghề cho tinh thông, biết bắt mạch chẩn bệnh, vừa phải làm tròn chức trách, kê đúng thuốc, cẩn thận chăm sóc, mới có thể trị khỏi bệnh cho bệnh nhân." Lạc Khê gấp sách lại, chậm rãi nói.
Những văn chương này chính là đang lừa gạt những kẻ trong lòng không có chủ kiến, lại cứ tự cho là đúng." "Thật không biết rằng, bản lĩnh chưa học tới nơi tới chốn, dù có xông ra cũng chẳng qua chỉ là con pháo thí mà thôi." Lạc Khê hít một hơi nói.
Thảo nào nơi này nghèo khó như vậy, nhìn những cuốn sách dùng cho khoa cử mà nàng lấy ra xem, cả quyển đúng là toàn đạo lý lớn lao, chỗ hữu dụng lại chẳng có mấy.
Nhưng mà, cũng không thể trách triều đình, ngay cả ở kiếp trước của nàng, chẳng phải học sinh nào cũng phải thi đại học, thi những môn toán lý hóa, sử sinh chẳng liên quan gì đến công việc và cuộc sống sau này đó sao?
Có thể thấy, điều này cũng xem như là chấp niệm của người Hoa Hạ từ xưa đến nay.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không có sự chấp nhất đó của tổ tiên, rất nhiều nền văn minh Hoa Hạ có lẽ đã mất đi ghi chép và sự truyền thừa.
Cho nên, Lạc Khê cũng không nói được những sách luận này là tốt hay xấu, nàng chẳng qua chỉ đang dùng tư duy tiên tiến của hậu thế để nhìn nhận những hạn chế của xã hội xưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT