Chưa nói đến chuyện sau này quần áo bốn mùa cho hạ nhân trong phủ phải cần tú nương, ngay cả y phục bốn mùa của cô nương nhà nàng cũng không thể lúc nào cũng gọi Đông Thẩm, một nữ đầu bếp, tới làm được? Thế thì ủy khuất cho cô nương nhà mình quá đi chứ? Phong Thập Bát càng nghĩ càng thấy bản thân nghĩ có lý, hận không thể bây giờ liền chạy ngay đến huyện thành mua hai tú nương về.
Nhưng mà, nghe tiếng đọc sách trong trẻo từ thư phòng thì thôi vậy, cô nương nhà nàng đã có sắp xếp, nàng tốt hơn là nên hỏi ý cô nương đã.
Phong Thập Bát nhìn về phía thư phòng một lát, rồi dẫn Đông Thẩm đi đo kích thước cho cha mình.
Vừa nhìn Đông Thẩm đo kích thước cho Phong Trí, Phong Thập Bát vừa thầm nghĩ trong lòng.
Mặc dù cô nương không bổ nhiệm mình làm quản gia, nhưng mình lại đang âm thầm làm công việc này.
Chuyện này không nghĩ tới thì còn tốt, trong nhà cũng chỉ có một mình Đông Thẩm thuộc quyền nàng quản lý, đám Ảnh Vệ kia về cơ bản cũng không cần nàng sắp xếp gì, chính bọn họ sẽ tự làm tốt việc mình nên làm.
Nhưng nếu trong phủ thêm người, bao nhiêu chuyện vặt vãnh ngày càng nhiều lên, Phong Thập Bát không khỏi đau đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play