Cho nên tiệm Vải ở bên trái tiệm của Lạc Khê mấy ngày nay nghe ngóng về nàng không ít, chỉ là, nàng rất bận rộn, cũng không rảnh chạy đến cửa hàng, lại càng không biết đối phương đang lo lắng.
Hôm nay, sau khi Lạc Khê châm cứu xong cho Phong Trí, vừa định rời đi thì bị hắn gọi lại.
"Bá phụ, ngài còn có việc sao?" Lạc Khê nhìn về phía Phong Trí, cười hỏi.
"Lạc cô nương, ta… ta cảm giác chân đã đỡ nhiều rồi, so với trước kia, bây giờ chút đau ấy chỉ như gãi ngứa vậy, ta có thể xuống đất đi lại được không?" Phong Trí mong đợi nhìn Lạc Khê, hỏi.
Hắn thật sự cảm thấy đã khá hơn nhiều, hoàn toàn có thể tự mình đi bộ, tuy nói Lạc Khê đã chuẩn bị xe lăn cho hắn.
Mỗi ngày cũng có đồ đệ đẩy hắn đi dạo trong sân nhà này, nhưng làm sao tự tại bằng việc chính chân mình đặt trên mặt đất được?
Hơn nữa, sân nhà của Lạc Khê chỉ lớn có vậy, hắn nhìn cũng phát chán rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT