Nếu không có Lạc Khê dạy bảo, Thạch Đầu có thể rời khỏi Bạch Nham Trấn hay không vẫn còn là vấn đề, người bên ngoài lợi hại hay không, thì có quan hệ gì đến bọn hắn chứ? Không thể không nói, Lạc Tuyết lại rất tỉnh táo, vô cùng thực tế.
Bọn hắn bây giờ ngay cả Bạch Nham Trấn nhỏ bé còn không ra được, thì làm sao bàn đến chuyện đi bái vị phu tử nào khác làm sư phụ? Hơn nữa, làm sao bọn hắn biết được liệu những vị gọi là danh sư kia có ghét bỏ xuất thân nông dân của Thạch Đầu hay không? Lạc Tuyết nghĩ thế nào cũng đều cảm thấy Lạc Khê dạy đệ đệ nàng thì nàng mới yên tâm nhất.
"Ta muốn bái A Khê tỷ tỷ làm sư phụ." Thạch Đầu nghe lời tỷ tỷ, lập tức nói.
"Ngươi nghĩ kỹ chưa, sư phụ của người khác đều là nam tử, bọn hắn có lẽ sẽ chế giễu ngươi đó." Lạc Khê nhấn mạnh lại lần nữa.
"Lũ trẻ trong thôn còn toàn chế giễu ta với A Tả không cha không mẹ kìa, ta chẳng phải vẫn sống tốt sao, cứ để bọn hắn nói đi, ta cũng không mất miếng thịt nào." Ai ngờ Thạch Đầu lại quật cường đáp lại một câu như vậy.
"Thạch Đầu!" Lạc Tuyết nghẹn ngào kêu lên, hóa ra những người đó lại ác độc đến mức chế giễu ngay trước mặt đệ đệ nàng như vậy sao?
"Không sai, Thạch Đầu của chúng ta nói rất đúng, cứ để bọn hắn nói đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play