"Thím, ta không có việc gì, chỉ là đến thăm ngài, đưa cho ngài ít đồ, cũng không cần kinh động Lâm Tú Tài." Lạc Khê vội vàng kéo Lâm Thẩm tử lại.
Trong trí nhớ, nàng cũng chẳng mấy khi tiếp xúc với Lâm Thẩm tử.
Dù sao nguyên chủ và Lâm Thẩm tử, một người thì cả ngày bận rộn việc nhà, một người thì cả ngày đóng cửa không ra ngoài, cho dù là hàng xóm thì cũng gần như chẳng gặp mặt nhau.
Chỉ là, Lạc Khê không ngờ Lâm Thẩm tử sống một mình, vốn tưởng là người tính tình lạnh lùng, lại hóa ra nhiệt tình như vậy sao?
Thật ra, lúc trước khi Lâm Thẩm tử tặng đồ cho nguyên chủ cũng nhiệt tình như vậy, chỉ là lúc ấy nguyên chủ đau lòng muốn chết, lại ốm đau mơ màng, hoàn toàn quên mất đoạn ký ức này.
Chính vì nàng mơ mơ màng màng, Lâm Tú Tài rõ ràng đối xử với nàng rất tốt, thế nhưng nàng lại cảm thấy Lâm Tú Tài đối xử tốt với Lạc Điệp hơn, còn vì vậy mà tuyệt vọng.
Không thể không nói, nguyên chủ quả nhiên vẫn còn quá nhỏ, nhìn nhận sự việc quá ư bề ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT