Đứa nhỏ Lạc Khê này xưa nay luôn đối với mình rất minh bạch rõ ràng, ngay cả chuyện tiền nong mua dược liệu như thế này cũng đều nói trước cho mình, Lý Chính luôn cảm thấy việc mình đang làm bây giờ vô cùng không tử tế.
"Vâng ạ gia gia, tay A Khê bị thương, Mười Tám cô nương cũng không biết nấu cơm, nên ta giúp các nàng làm chút đồ ăn." Lạc Tuyết vịn tay tộc trưởng, vừa đi về phía trước vừa nói.
"Ngươi làm không tệ, nha đầu kia giúp ngươi rất nhiều, ngươi nên báo đáp lại một chút." Tộc trưởng vỗ vỗ lên bàn tay Lạc Tuyết đang vịn tay mình, tỏ vẻ rất đồng tình với cách làm của Lạc Tuyết.
"Tộc trưởng gia gia, Lý Chính thúc, các người đến rồi!" Lạc Khê nghe thấy động tĩnh bên ngoài, cũng mang giày đi ra, vốn dĩ nàng đang nằm trên giường.
Vết thương này tuy không sâu, nhưng tay kia cũng thật sự rất đau mà phải không?
Lúc này Lạc Khê mới nhận ra mình quả thực không hợp với việc vẽ vời, cái đau này là chính mình phải chịu mà!
Mà Phong Thập Bát lúc này đã ra ngoài làm việc, không có ở nhà, cho nên trong nhà cỏ chỉ có một mình Lạc Khê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT