Bản thân Lạc Tuyết sẽ cố gắng ghi nhớ, đọc thuộc lòng, rồi viết đi viết lại.
Chỉ hơn nửa canh giờ ngắn ngủi, nàng đã dùng hết mấy tờ giấy tuyên, phía trên vì để tiết kiệm giấy, nên các góc kẹt đều viết chi chít chữ.
Chứ không giống như hắn lúc luyện chữ, viết ngay ngắn thẳng hàng, vô cùng đúng quy tắc.
Ngay cả lúc hắn còn bé luyện chữ, cũng chưa bao giờ được chăm chú như Lạc Tuyết, lại còn tiết kiệm đến thế.
Đông Thanh nhớ lại đã cảm thấy xấu hổ.
"Hai người các ngươi đang trò chuyện gì thế, Tiểu Tuyết, có phải sắp đến giờ đi rồi không?" Lạc Khê ở trong sân đã bận rộn gần xong, vừa ngẩng đầu liền thấy hai người này đang dùng dằng ở cửa thư phòng.
Một người thì miệng tủm tỉm cười, dường như muốn nói gì đó, một người thì cúi đầu không nói, trông như đang xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT