Chỉ trong thời gian một bữa ăn.
Khi Yến Thu Xu quay lại sân, điều nàng nhìn thấy lại là Chu Chiêu Cần đang thu dọn hành lý, chuẩn bị rời đi.
Nàng sững người ngay tại chỗ.
Thuận Vương thì lại rất tự nhiên đưa quà cảm tạ rồi nói lời cảm ơn với Yến Thu Xu: “Đa tạ A Xu cô nương đã chăm sóc, A Cần đã làm phiền nhiều ngày, giờ cũng nên rời đi rồi.”
Yến Thu Xu nhìn đứa trẻ đứng bên cạnh Thuận Vương. Cậu bé chỉ cao tới ngang hông nàng, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt non nớt nhưng đường nét lại tinh tế. Đôi mắt, mũi, miệng đều ửng đỏ, đặc biệt là đôi mắt như vừa được rửa qua bằng nước, nhìn vào đã biết cậu bé vừa khóc.
Cậu bé lưu luyến nhìn Yến Thu Xu, nhưng không hề tỏ ra phản kháng, dùng giọng điệu ngoan ngoãn đến mức khiến người khác đau lòng mà nói: “A Xu tỷ tỷ, cảm ơn tỷ đã chăm sóc ta suốt thời gian qua.”
Nói xong, cậu bé cố gắng nở một nụ cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play