Tôi nghe nói, hầu hết, đàn ông sẽ không ai yêu được mối tình đầu cho đến cuối cùng. Tôi không tin, bởi tôi đã bên em gần 8 năm rồi, sắp tới, tôi sẽ quyết định cầu hôn em.

Tôi yêu em đến vô cùng, yêu bằng cả tuổi trẻ, cả sinh mạng, yêu em, vì em,…

Tôi cho rằng nó là tình yêu, nhưng em bảo không phải.

Em nói:" Anh sai rồi."

Tôi khi ấy không hiểu, rõ ràng, tôi đã cho em tất cả mọi thứ mà tôi có. Tại sao em vẫn không yêu tôi?!

Tôi muốn dắt em đi kết hôn, muốn em là của riêng mình, muốn đưa em về nhà tôi, cho tôi cưng chiều cả đời.

Rõ ràng em biết tôi yêu em như vậy, em vẫn quyết định dứt áo bỏ đi.

Tôi quỳ trước mặt em, xin em yêu tôi. Tôi thề với em, tình yêu của tôi là vĩnh cửu. Nhưng em lại chẳng phản ứng gì cả. Em vẫn cười dịu dàng, nhưng khóe mặt ậng nước đầy chua xót.

-Anh ơi, tình yêu lớn thế, em tin thật. Nhưng anh ơi, mình còm cha mẹ, mình còn là một người trong tập thể, mình không thể sống tách rời. Thế nhưng tình yêu đoản mệnh của em hỡi, xã hội ấy, cha mẹ ấy, họ không cho chúng ta yêu nhau…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play