Đêm tối, yên tĩnh không một tiếng động.
Trong phòng, ngoài tiếng hít thở của hai cô gái ra, chỉ còn âm thanh lạch cạch thỉnh thoảng của chuột.
Trên mái nhà, ánh mắt Diệp Dương xuyên qua nhìn vào trong phòng. Chỉ là lông mày cậu hơi nhíu lại, cậu đang suy nghĩ: đối phương làm sao lại có thể xác định chính xác vị trí của Vương Nghênh, hơn nữa trong tình huống hoàn toàn không bị phát hiện mà một kích chí mạng giết chết đối phương?
Diệp Dương ngồi trên nóc nhà, cậu có thể đảm bảo mình cũng có thể dễ dàng đột nhập vào phòng giết chết Vương Nghênh, thậm chí xóa sạch mọi dấu vết để không ai phát hiện ra mình từng đến đây.
Nhưng vụ án treo 12 năm trước, điều thực sự khiến người ta không hiểu không phải là làm sao giết chết Vương Nghênh, mà là làm sao có thể mang thi thể đi mà không gây ra một tiếng động nào!
Điểm này, ngay cả Diệp Dương cũng không làm được. Khiêng một cái xác nặng, không để lại giọt máu nào trên đất đã khó, đằng này trên khung cửa sổ, bệ cửa cũng không có lấy một dấu vết, tựa như chưa từng có ai đến đây vậy.
Nếu thực sự làm được như thế, ngoài việc chở thi thể đi từ trước rồi quay lại dọn sạch hiện trường, còn có cách nào khác sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play