Khi Thanh Chi vừa đến ngang cầu, chợt nghe sau lưng có tiếng vó ngựa dồn dập. Chẳng bao lâu, con ngựa ấy đã vượt qua con lừa của nàng, phi lên trước mặt.
Đập vào mắt là một mảng tuyết trắng, chưa cần nhìn rõ người, Thanh Chi đã đoán được là ai — ngựa của Bùi Liên Anh chính là một con bạch mã.
“Nàng ra ngoài làm gì?”
Quả nhiên là giọng của Bùi Liên Anh. Thanh Chi đáp: “Thiếp ra ngoài mua ít chỉ kim tuyến, giờ cũng định về rồi.”
Bùi Liên Anh nói: “Để ta đưa nàng về.” Ánh mắt lướt qua Lâm Vân Hạc, “Lâm Chỉ huy chắc không đi về hướng Hương Vân kiều đâu nhỉ?”
Tâm tình tốt đẹp của Lâm Vân Hạc trong chốc lát bị phá tan. Hắn đối với Bùi Liên Anh vừa căm giận vừa áy náy. Dù hắn có yêu thích Thanh Chi đến mấy, thì nàng vẫn là thê tử của người ta. Nhưng hắn lại không muốn cúi đầu rút lui, ngẩng cao cằm nói: “Ta đi đến Hành kiều.” Hành kiều cũng cùng một hướng với Hương Vân kiều.
Bùi Liên Anh không nói thêm lời nào, kéo dây cương của A Mao, dắt con lừa đến bên cạnh mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play