Chỉ là, nếu chàng phản kích, chẳng phải đúng như ý của Huệ phi sao.
Lâm Vân Hạc có lẽ còn trẻ, đối với chuyện nam nữ lại quá cố chấp. Đợi hắn trưởng thành thêm chút nữa sẽ hiểu, trên đời này còn nhiều chuyện quan trọng hơn, chẳng cần vì tình cảm mà dày vò chính mình.
Còn câu Lâm Vân Hạc vừa nói...
Năm đó nếu chàng không sớm đính hôn, thì cũng sẽ không cần giữ chữ tín, trong lòng cũng sẽ không mặc định Thanh Chi là vị hôn thê, đến lúc ấy ắt sẽ cưới người khác. Cho nên Lâm Vân Hạc lấy lời đó để chọc giận chàng, hoàn toàn vô tác dụng.
Bùi Liên Anh lại bình tĩnh trở lại: “Vừa rồi ta nghe được, sáng nay gần cầu Tuấn Nghị có xe bò đụng người. Nếu Lâm chỉ huy không còn việc gì khác, ta xin đi đến đó.” Nói xong liền rời đi.
Cảm giác như đấm vào bịch bông, hoàn toàn không đạt được hiệu quả mong muốn, Lâm Vân Hạc nghiến răng trong lòng, đoán không ra tâm tư của Bùi Liên Anh.
Nhưng rõ ràng là Thanh Chi không thích hắn, nếu không hôm ấy nàng đã không do dự. Nghĩ đến đây, Lâm Vân Hạc lại cảm thấy dễ chịu hơn một chút, ít nhất Bùi Liên Anh cũng chưa thực sự chiếm được trái tim của Thanh Chi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT