Lâm Vân Hạc quả thực nhỏ hơn hắn, chưa đến hai mươi tuổi, song Bùi Liên Anh cũng không cho rằng đây là điểm gì đáng để khoe khoang. Có điều, nếu tranh luận với Thanh Chi, nàng hẳn sẽ cho rằng hắn thật sự để tâm đến chuyện tuổi tác, bởi vậy Bùi Liên Anh cũng không lên tiếng phản bác gì.
Không bao lâu sau, Chu Như đã thấy con rể ra ngoài.
Bà tiễn hắn ra tận cửa, trở vào hỏi con gái: “Liên Anh sao đi nhanh thế? Con không phải lại cho nó sắc mặt khó coi chứ?”
Cũng không hẳn, chỉ là nói một câu khó nghe mà thôi, nhưng cũng là sự thật: Lâm Vân Hạc nhìn vào đúng là trẻ hơn Bùi Liên Anh. Thanh Chi đáp: “Chẳng phải bảo gặp nhau nhiều không tốt sao? Cho nên hắn chỉ đến nhìn con một cái rồi đi.” Chắc Bùi Liên Anh vì thế mà tự ti, chẳng muốn nhiều lời nữa.
Hiếm thấy con gái không nói xấu con rể, Chu Như cứ ngỡ tình cảm đôi bên đã tiến triển, vui mừng nói: “Đúng vậy, gặp ít thôi, chịu đựng hơn một tháng nữa là qua rồi.”
Thanh Chi qua loa gật đầu, sau đó đi về phía Đông sương phòng tìm cô cô.
Trần Niệm đang ngồi thêu hoa trên mặt giày, thêu một đóa sen đỏ liền cành, ý chỉ vợ chồng hòa hợp ân ái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play