Nói rồi Tư Đồ Dương vươn tay, Thôi Nguyệt Nương cười duyên dáng đặt bàn tay trắng nõn như ngọc lên tay hắn, hai người cứ vậy tự nhiên nắm tay nhau, lên thuyền.
Khương Sơn nấp sau vách tường quan sát mọi chuyện, nhưng đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy mình như một bóng đèn lạc lõng, hoàn toàn không nên tồn tại ở nơi này.
"… Lạy trời."
"Ai chịu nổi cái này chứ?"
Đồ Môn Minh Quang bất ngờ thò đầu ra từ bên cạnh: "Ai chịu nổi là sao? Tư Đồ Dương bọn họ đi du thuyền, chúng ta cũng đi a!"
Khương Sơn quay sang liếc Đồ Môn Minh Quang: "Nhà ta có phải ở Trường Giang đâu, ta ngắm cái gì?"
Đồ Môn Minh Quang cười rộ lên: "A Thanh muốn ngắm gì thì ngắm, chỉ cần có A Thanh ở đây, dù ngắm trời, ngắm đất, hay ngắm cục đá, ta cũng thấy vui vẻ tự tại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play