Nỗi chua xót của Đình Vân ăn mòn suy nghĩ của Tống Hữu Phương, suy nghĩ của Tống Hữu Phương giống như một cỗ máy bị gỉ sét, anh muốn tìm cách, nhưng đầu óc lại không thể vận hành được, chỉ nghe thấy tiếng ma sát ken két, nhìn thấy những mảnh vụn sắt rơi xuống, trong lúc cấp bách, anh lại lôi ra cái lý lẽ của ba anh.
“Đình Vân, ly hôn với anh, em sẽ không có lợi gì đâu.”
Mi mắt của Đình Vân khẽ run rẩy, cậu mím môi không nói gì, dường như đang chờ Tống Hữu Phương nói hết.
“Theo như anh biết, phẫu thuật xóa đánh dấu, cần thời gian hồi phục rất lâu, công việc xã hội mà Omega có thể làm vốn đã ít và đơn giản, công ty tư nhân sẽ không giữ vị trí cho em trong thời gian dài, hơn nữa, em đề nghị ly hôn, anh không có lỗi lớn trong thời gian hôn nhân, dù ly hôn, em cũng không nhận được bao nhiêu tiền cấp dưỡng, thứ hai…”
Tốc độ nói của Tống Hữu Phương ngày càng chậm, cuối cùng dừng lại, anh không nhìn thấy bất kỳ biểu cảm nào trên khuôn mặt Đình Vân, khi anh nhận ra mình đã nói sai, thì đã quá muộn: "Đình Vân…”
“Hết rồi sao?” Đình Vân bình tĩnh nhìn anh, khoảnh khắc này Đình Vân nghĩ rất nhiều, cậu cho rằng Tống Hữu Phương ít nhất sẽ “phổ cập kiến thức” cho cậu về những tổn thương tâm lý và sinh lý mà việc xóa đánh dấu mang lại cho Omega, dù không thì cũng sẽ nói với cậu một câu rất đau, dù chỉ là một câu quan tâm giả tạo, cậu cũng sẽ chừa cho Tống Hữu Phương một chút đường lui trong lòng, nhưng cậu vẫn đánh giá quá cao vị trí của cuộc hôn nhân này trong lòng Tống Hữu Phương.
Chỉ có thể tiếp lời Tống Hữu Phương: "Số tiền cấp dưỡng mà Tống tiên sinh cho rằng không đáng là bao, đối với người bình thường mà nói đã là rất nhiều rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play