Tống Hữu Phương từ bên ngoài trở về, mang theo cả thân mệt mỏi. Anh chưa kịp tắm rửa, hiện tại ôm Đình Vân càng không tiện.
Dấu hiệu phát sốt của Đình Vân cũng không hề thuyên giảm, trán cậu áp vào ngực Tống Hữu Phương không ngừng rịn mồ hôi, dần dần làm ướt áo sơ mi của anh.
Tống Hữu Phương sờ đầu cậu: "Em bị sốt à?"
Đình Vân lắc đầu, cậu không nói nên lời, giống sốt mà lại không giống sốt. Tuy rằng cũng giống như sốt mà tứ chi vô lực, nhưng từ lúc Tống Hữu Phương vào phòng, cậu đã dốc hết sức lực để bò vào lòng Tống Hữu Phương, so với nóng, cậu khát khao nhiều hơn.
Thay vì nói là sốt, chi bằng nói Đình Vân bây giờ giống như một chú mèo con cần được an ủi thì đúng hơn.
Tống Hữu Phương đương nhiên không tin lời Đình Vân, lập tức muốn gọi điện cho bác sĩ, bị Đình Vân ngăn lại.
"Chỉ là... hơi nóng, có lẽ là bật lò sưởi cao quá." Đình Vân nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không có khó chịu..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play