"Vẩy cá của xích giáp lân cá cực kỳ cứng rắn, muốn đánh chết cũng không dễ dàng." U Minh Vương nói tới đây thì thở dài, "Hơn nữa, phần lớn La Sát tộc nhân chúng ta chưa từng qua La Sát Hải, chưa thấy qua loại sinh vật này, nhất thời căn bản không tìm ra nhược điểm của chúng. Mà cổ linh động kia lại có hạn chế, Nghịch Long cũng không thể phát huy ra thực lực, tựa hồ có rất nhiều tộc nhân đều dừng bước tại đây!" Hắn quay đầu nhìn về phía lão tộc trưởng, "Tộc trưởng năm đó đã qua ải này như thế nào?"
Sắc mặt lão tộc trưởng biến đổi, sau đó chậm rãi nói: "Để chúng cắn! Bất quá mấy trượng khoảng cách, cắn răng nhịn qua là được!"
"Ha hả, ta cũng vậy!" U Minh Vương cười một tiếng, sau đó trong đầu hiện lên tình cảnh lúc ấy. Cả người hắn đầy máu, trên người không một chỗ da lành, bị vô số xích giáp lân cá rậm rạp bao trùm, đến nỗi không thể thấy rõ đường phía trước, nghiêng ngả lảo đảo mà vọt qua. Đám xích giáp lân cá chợt biến mất, con nào chạy trốn chậm thì trực tiếp tử vong, lưu lại đầy đất giáp lân cá cùng linh châu. Hắn duỗi tay, từ trong trữ vật không gian lấy ra một đôi phần che tay làm từ vẩy cá xích giáp lân cá, nói: "Đây là thu hoạch!"
Nữ La Sát bên cạnh vẫn luôn im lặng lắng nghe, giờ mới nói: "A, chẳng phải là thiếu chủ sẽ bị cắn đến mình đầy thương tích sao, như vậy thì phải làm sao?" Lần này, không ít La Sát tộc nhân ở giữa sân đều lo lắng. Còn Giang Vân Nhai trong trận, một tay cầm kiếm, trên mặt biểu tình cực kỳ bình tĩnh.
Đốt Tâm Kiếm xuất ra, sương lạnh đầy trời. Tuy chỉ có thể đóng băng những con xích giáp lân cá kia trong chớp mắt, nhưng thân hình hắn cực nhanh, cũng có thể trong khoảnh khắc đó xông qua trận pháp. Chỉ là, linh thú cao giai rốt cuộc cực kỳ hung ác và linh tính, một con có bậc tối cao phản ứng lại rất nhanh, một ngụm cắn vào sau cổ hắn. Giang Vân Nhai trở tay vung kiếm, chỉ là động tác của hắn không nhanh bằng tiểu Nghịch Long. Tiểu Nghịch Long từ trên lưng hắn tự hành nhảy ra, đem con xích giáp lân cá kia nuốt vào bụng.
Giang Vân Nhai khẽ cau mày. Sau khi cùng Nghịch Long hợp nhất, Nghịch Long hoàn toàn chịu hắn khống chế, trong tộc truyền thừa là như thế. Hắn không hề ra lệnh cho tiểu Nghịch Long rời khỏi cơ thể để tấn công, thế mà nó lại tự mình xuất hiện, hơn nữa còn có thể tùy tâm sở dục thoát ly thân thể. Điều này chưa từng có trong truyền thừa. Lúc này, hắn không nghĩ nhiều, tiến lên một bước ra khỏi phạm vi truy kích của đám lân cá xích giáp, lông tóc cũng không hề bị tổn hại.
"Qua qua!" U Minh Vương thấy quang điểm kia di động ra khỏi phạm vi tấn công của đám lân cá vàng ròng thì đầu tiên là vui mừng, sau đó lại thở dài: "Kế tiếp đều là ảo cảnh, thật thật giả giả, giả giả thật thật, đủ để khiến người ta phát điên. Lúc ấy ta đau đớn toàn thân, tinh thần vốn đã hoảng hốt, kết quả liền dừng bước tại đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT