Hồ Ly Thiên hừ lạnh một tiếng: "Đương nhiên là nơi có nhiều hồn thú cấp 8, cấp 9!"
Lúc trước, nàng ứng phó với một con hồn thú cấp 9 đã cố gắng hết sức, nếu dẫn tới một đám hồn thú cấp 8, cấp 9 thì... Hồ Ly Thiên nghĩ đến đây lại ngây người một chút, sau đó trong lòng mừng như điên. Hắc Hồn Nhện! Ngày đó gặp phải, nàng đã bị Hắc Hồn Châu và mạng nhện vây khốn hoàn toàn. Nếu dẫn nàng tới một đám Hắc Hồn Nhện, chẳng phải nàng sẽ không có sức phản kháng sao? Có điều, mọi chuyện phải cẩn thận, không thể rút dây động rừng, hơn nữa phải giết nàng trở tay không kịp! Nghĩ đến đây, Hồ Ly Thiên nói: "Ở Hắc Long Đàm có một khu vực, bên ngoài là hồn thú cấp 7, cấp 8, càng đi sâu vào thì hồn thú càng mạnh. Nơi đó là cấm địa tử vong của các ngươi, tu sĩ loài người, ngươi có dám đi không?"
Hồ Ly Thiên bỗng nhiên dùng phép khích tướng, Tô Hàn Cẩm tự nhiên nổi lên lòng nghi ngờ. Nàng nhíu mày, sau đó rót thần thức vào một sợi hồn châu của Hồ Ly Thiên, ngược lại cười nhìn nó: "Có ngươi ở đó mà?" Khóe miệng nàng cong lên: "Dù sao chết trước không phải ta!" Tô Hàn Cẩm lại nhíu mày, thuận thế hỏi: "Trên bản đồ của tu sĩ chúng ta cũng có một cấm địa tử vong, lại không phải Hắc Long Đàm ngươi nói, mà là Chôn Cốt Nơi. Hai nơi này có gì khác nhau sao?"
"Chôn Cốt Nơi?" Hồ Ly Thiên vốn dĩ dáng vẻ cao ngạo, có vẻ cực kỳ ưu nhã, khi nghe đến Chôn Cốt Nơi, tư thế cũng không tự giác mà thay đổi, trong ánh mắt hồng quang chợt lóe lên, hồi lâu sau mới nói: "Hắc Long Đàm là cấm địa tử vong của tu sĩ loài người, còn Chôn Cốt Nơi, là cấm địa tử vong của hồn thú!"
Nó không chỉ một lần muốn xâm nhập Chôn Cốt Nơi xem đến tột cùng, nhưng vài lần trước đều bất lực trở về, bị ngăn ở bên ngoài hẻm núi. Lần cuối cùng may mắn tiến vào, nhìn thấy khắp nơi là bạch cốt. Ở Thần Hồn Vực, hồn thú sau khi chết kỳ thật không có thi cốt, bị giết sẽ bị đối phương hấp thu để cường đại thần hồn, nếu ngoài ý muốn tử vong, thần hồn sẽ tiêu tán phản hồi trong thiên địa, một lần nữa dựng dục hồn thú mới. Cho nên, nó hoàn toàn không rõ vì sao nơi đó lại có nhiều thi cốt như vậy. Khắp nơi thi cốt, làm thần hồn nó run rẩy, chỉ cảm thấy sợ hãi khó tả.
Lần ấy, Hồ Ly Thiên vừa mới tiến vào, nhìn thấy thi cốt khắp nơi thì trong lòng đã phát lạnh. Nó thật cẩn thận muốn bước lên phía trước, nhưng chân trước còn chưa chạm đất, liền cảm nhận được sát ý ngập trời. Hiện tại hồi tưởng lại, Hồ Ly Thiên vẫn cảm thấy cả người phát run.
Thế nên, nó thực không tiền đồ mà bỏ chạy. Vừa mới đi vào, chỉ nhìn thoáng qua, liền xoay người chạy trối chết. Dù cho nó lập tức chạy thoát, cũng bị sát ý kia làm bị thương nặng, nghỉ ngơi chừng trăm năm mới khôi phục như thường. Nó biết, nếu nó không lập tức quay đầu, bước thêm một bước nữa thôi, nó khẳng định đã sớm mai một!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play