"Vì sao phải sinh tử tương bác?" Vừa rồi hai người chiến đấu cực kỳ mạo hiểm, nếu không có ngăn cản, chắc chắn cả hai đều sẽ bị thương nặng. U Minh Vương nghĩ đến đây, lạnh mặt nói: "Các ngươi là thân huynh đệ, vì sao không bận tâm đến tình nghĩa máu mủ?"
Thân huynh đệ? Nghe được lời này, Kim Chung Lương rõ ràng sửng sốt, trong lòng khiếp sợ vô cùng.
Giang Vân Nhai khẽ cau mày, quay đầu liếc nhìn Kim Chung Lương, thần sắc trên mặt lạnh như băng sương. Kim Chung Lương tuổi nhỏ hơn hắn nhiều, nhưng lúc này, hắn hoàn toàn không nhìn ra tuổi thật của đối phương. Bề ngoài tuy rằng vẫn giống như trước, nhưng lại có một loại cảm giác khó tả, thân thể hắn như ẩn chứa một nguồn sức mạnh cực kỳ cường đại.
Hắn đang tiến bộ, nhưng Kim Chung Lương tiến bộ còn lớn hơn.
Giang Vân Nhai lạnh lùng nhìn, chậm rãi nói: "Hắn sinh sau ta hơn 40 năm."
Lời vừa nói ra, U Minh Vương nhất thời sửng sốt, quay đầu nhìn Kim Chung Lương, ánh mắt trở nên cực kỳ u ám. Năm đó Lăng Thủy Yên vừa mới sinh nở, trứng rồng vừa mới ôm vào trong ngực thì thiên phạt liền ập đến. Dưới tầng mây đen cuồn cuộn, tình thế thập phần nguy cấp, hắn muốn đưa Lăng Thủy Yên ra khỏi La Sát Hải, đồng thời cũng muốn hài tử không bị phong ấn hạn chế. Vì vậy, sau khi đánh ngọc bội vào trứng rồng, hắn liền trực tiếp ném trứng rồng vào La Sát Hải, trong lúc đó, hắn thậm chí không có cơ hội ôm đứa con của mình dù chỉ một chút.
La sát tộc vẫn luôn có chuyện sinh đôi, cho nên U Minh Vương mới cho rằng trứng rồng kia có thể có hai đứa. Nhưng giờ Giang Vân Nhai nói vậy chẳng phải ám chỉ Kim Chung Lương không phải con hắn sao? Ánh mắt U Minh Vương dừng trên người Kim Chung Lương, hắn phát hiện Kim Chung Lương không hề hoảng loạn, ánh mắt bình thản nhìn thẳng mình, điều này khiến tâm tình hắn vô cùng phức tạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT