☆, 045: Thỉnh
Thời gian đăng: 2013-1-1 9:55:53 Số lượng chữ: 2211
Chẳng lẽ chỉ là một khối hoang thạch bình thường thôi sao? Vì sao Ô Kim Hỏa lại có dị động? Hoang thạch ở thế giới này cũng coi như là vật cực kỳ thường thấy, là tài liệu để luyện chế pháp bảo cấp thấp. Tô Hàn Cẩm không so đo với gã tu sĩ kia, trực tiếp dùng 1 khối hạ phẩm linh thạch mua lấy hoang thạch, tùy tay ném vào túi Càn Khôn. Đến khi trở về Cẩm Tới Tiên Cư, nàng mới lấy hoang thạch ra đặt trong lòng bàn tay xem xét.
Giống như mảnh nhỏ lúc trước, hoang thạch cũng bị Ô Kim Hỏa hút vào đan điền nung khô. Chỉ là lần này có chút khác biệt, chẳng lẽ bởi vì mảnh nhỏ kia quá nhỏ, nên có thể trực tiếp bị Ô Kim Hỏa hút vào đan điền? Còn lần này, nàng phải thúc giục bản mạng hỏa nướng, nung khô tảng hoang thạch đen sì trong chốc lát, nó mới bị hút vào thức hải trong đan điền. Sau đó, mất tận 2 canh giờ mới khiến cục đá thay đổi hình dạng, lớp vỏ đen tuyền biến mất, bên trong hiện ra màu xanh biếc. Lát sau, cục đá xanh biếc bị đốt thành chất lỏng, cuối cùng vẫn ngưng tụ thành một giọt, rơi vào trong ngọn lửa. "Hẳn là đều bị Ô Kim Hỏa hấp thu đi?" Chỉ là Ô Kim Hỏa cũng không có bất kỳ biến hóa nào. Tô Hàn Cẩm lại thử triệu hồi Ô Kim Hỏa ra, vẫn không có phản ứng gì. Nàng thử vài lần không có hiệu quả, chỉ có thể từ bỏ, rồi ngồi xếp bằng trên giường điều tức nghỉ ngơi.
Ngồi xuống một khắc đó là trọn một ngày. Đến khi Tô Hàn Cẩm tỉnh lại thì đã là chạng vạng ngày hôm sau. Nàng vừa bước ra khỏi phòng, liền thấy cửa phòng bên cạnh mở rộng, Từ con nối dõi từ bên trong bước ra.
"Tô đạo hữu, Tô đạo hữu, ngươi cuối cùng cũng ra rồi!" Từ con nối dõi thấy Tô Hàn Cẩm thì liên tục nói, bộ dáng vội vàng kia khiến Tô Hàn Cẩm có chút kinh ngạc, liền hỏi: "Từ đạo hữu đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại kích động như vậy?"
Râu Từ con nối dõi run lên, rồi cười gượng một tiếng, "Không có việc gì, không có việc gì. Chỉ là sáng nay Liêu tiền bối phái người đến mời Tô đạo hữu đến Thành chủ phủ, bởi vì Tô đạo hữu khởi động cấm chế phòng, nên bọn họ để lại lời nhắn cho ta chuyển đạt, bảo ngươi vừa ra khỏi phòng thì đến Thành chủ phủ." Nói xong, còn chưa đợi Tô Hàn Cẩm trả lời, Từ con nối dõi lại nói: "Nếu Tô đạo hữu không biết vị trí Thành chủ phủ, ta có thể đi cùng ngươi, dẫn đường cho ngươi." Từ con nối dõi nói xong, liền vẻ mặt vội vàng nhìn Tô Hàn Cẩm. Tô Hàn Cẩm nghe xong thì nhíu mày, "Ta còn có chuyện quan trọng, hôm nay không đi được."
Từ con nối dõi nhất thời nóng nảy, "Liêu tiền bối đã dặn dò, nếu Tô đạo hữu ra ngoài thì lập tức đến Thành chủ phủ, Tô đạo hữu chớ nên trì hoãn!" Hắn nói xong thì nhìn ngó xung quanh, rồi hạ giọng nói: "Thành chủ phủ hiện giờ nắm giữ danh ngạch tiến vào bí cảnh tranh đoạt, nghĩ đến Liêu tiền bối lúc này gọi ngươi qua, rất có thể là muốn cho Tô đạo hữu cơ hội này."
Tô Hàn Cẩm có chút khó hiểu. Liêu Trường Thanh đưa tin phù cho cô, nếu có chuyện gì có thể trực tiếp nói, với tính tình của hắn, trực tiếp dùng tin phù gọi cô qua không phải được sao? Sao lại phái người tới thỉnh? Từ trước đến nay, hình tượng của hắn trước mặt người ngoài đều là hiệp nghĩa chính phái, muốn lén cho cô danh ngạch đi tranh đoạt tư cách bí cảnh, cũng sẽ không gióng trống khua chiêng mà kêu người tới thỉnh cô a. Người ở Cẩm Tới Tiên Cư nhiều như vậy, hắn sai người tới thỉnh tự nhiên sẽ bị người khác thấy, nếu cô cứ vậy mà đi, không đấu võ đài lại có được tư cách tranh đoạt bí cảnh, chẳng phải là tổn hại hình tượng công bằng chính trực của hắn? Nghĩ đến đây, Tô Hàn Cẩm càng cảm thấy suy đoán của Từ Tử Du không đáng tin. Cô đang suy tư thì nghe thấy có người hỏi: "Tô Hàn Cẩm, Tô đạo hữu có ở đây không?"
Đến là hai tu sĩ trẻ tuổi, một nam một nữ, xem bề ngoài đều chỉ mười bốn, mười lăm tuổi, quần áo trang điểm cực kỳ bất phàm, đúng là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Tô Hàn Cẩm vừa nhìn hai mắt, liền thấy thiếu nữ kia nhìn về phía bên này, sau đó lập tức đi đến trước mặt cô, "Ngươi là Tô Hàn Cẩm?" Thiếu nữ hừ một tiếng, "Theo chúng ta đi một chuyến đi, sư phụ ta muốn gặp ngươi."
"Sư phụ ngươi là Liêu Trường Thanh?" Tô Hàn Cẩm vừa dứt lời, liền thấy thiếu nữ kia trừng lớn đôi mắt hạnh nhân, "Liêu Trường Thanh là đại sư huynh của ta."
Nghe nàng nói vậy, Tô Hàn Cẩm hơi sửng sốt. Liêu Trường Thanh là đại sư huynh của nàng, vậy sư phụ nàng chẳng phải là Thành chủ Hồn Nguyên thành, cường giả Kim Đan hậu kỳ Trường Sinh Tử? Lại một cường giả Kim Đan muốn tìm cô? Tô Hàn Cẩm nheo mắt, trực giác mách bảo việc Trường Sinh Tử tìm đến hẳn không phải chuyện tốt lành gì.