"Ừ!" Tô Hàn Cẩm gật đầu. Nàng còn chưa kịp nói tiếp thì Ngũ Ngụy Bỉnh đã nói: "Vậy thì phải cho ta nắm tay nhỏ trước đã, không thì ta không giúp đâu!"
Yêu cầu này khiến Tô Hàn Cẩm ngẩn người, rồi nghe Ngũ Ngụy Bỉnh nói tiếp: "Ôi chao, ngươi thay đổi rồi, ngươi không còn là Tô Hàn Cẩm trong lòng ta nữa! Năm đó, ngươi đâu có do dự mà chìa tay ra ngay đâu!" Hắn quay đầu, nhìn thoáng qua phong cảnh nơi xa, rồi thở dài: "Nay khác xưa rồi. Phong cảnh vẫn còn đây, lòng người đã đổi thay!"
Tuy là vẻ mặt tươi cười, nhưng trong đáy mắt lại thoáng qua vẻ cô đơn, nhưng nó biến mất ngay lập tức, hắn quay đầu nhìn Tô Hàn Cẩm, ánh mắt bình thản trong veo, cứ như vừa được nước mưa gột rửa, chỉ nghe hắn cười nói: "Đã khó khăn lắm mới gặp lại, chi bằng ta đánh đàn ca hát góp vui. Bọn họ cứ quỳ như vậy, đầu gối chắc đau lắm đó!"
Ngũ Ngụy Bỉnh nói xong liền lấy đàn Không ra, tự mình đàn hát.
Khúc nhạc nhẹ nhàng vui sướng, giọng hắn lại hơi khàn khàn, phối hợp với nhau lại càng thêm thú vị. Tô Hàn Cẩm cũng nhắm mắt lại, đem thần niệm theo làn điệu cùng nhau, hồi tưởng lại động tác khẽ vuốt những tế diệp bằng thần thức trong thần hồn vực, giống như làn gió nhẹ, tản thần niệm ra.
Lúc này, biểu tình trên mặt Huyết Nhiễm càng thêm thống khổ, bởi vì được thần niệm tẩm bổ, nàng có thêm sức lực giãy giụa! Sự phản kháng khiến nàng càng thêm đau đớn.
Huyết Nhiễm nắm chặt ám ảnh tiên, gân xanh trên tay nổi lên, cả cánh tay không ngừng run rẩy. Ám ảnh tiên vốn dĩ còn ngoan ngoãn trong tay nàng, lúc này đột nhiên vung lên, bạch bạch quất mạnh vào bốn phía nhà giam. Thấy không có phản ứng gì, nó lại lùi về cuốn lấy cánh tay Huyết Nhiễm, liều mạng thít chặt, như muốn nghiền nát tay nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play