"Trầm Diễm, lại đây ta xem nào! Đi hai bước ta xem!" Tô Hàn Cẩm vừa nói vừa vẫy vẫy tay, giống như ngày thường triệu hoán sủng vật tiểu long vậy. Ước chừng là cảm thấy không ổn, nàng lại nói: "Xem trăng non có dùng được không!"
Trầm Diễm cảm thấy trong tay mình trống rỗng, nhất thời không biết nên đặt tay ở đâu. Hắn làm Thanh Long một thời gian dài, luôn cảm thấy có chút cảm xúc đã lặng lẽ tiềm tàng trong lòng. Thấy nàng chờ đợi, Trầm Diễm bước những bước nặng nề, từng bước một mà đi tới.
"Rốt cuộc là không đúng chỗ nào?" Tô Hàn Cẩm cảm thấy có chút không ổn. Lộ nhi Trăng Non tạo thành thân thể, cực kỳ linh hoạt, có thể tu luyện bình thường, hơn nữa so với nhân loại tu luyện còn nhanh hơn. Ngày thường, Trăng Non cũng có thể làm ra các loại cử chỉ, đủ để chứng minh sự linh hoạt của nó. Vậy Trầm Diễm rốt cuộc không đúng ở chỗ nào? Giống như có chút cứng đờ? Nhưng khi nãy nàng ôm hắn, động tác vẫn rất nhanh nhẹn mà?
Tô Hàn Cẩm cau mày suy tư, thấy nàng như vậy, Trầm Diễm càng thêm khẩn trương. Trong lòng Đại tư tế Vực Ngoại Thiên Ma thoáng hiện một tia bất an. Hắn hiện tại như vậy, trong mắt cô sẽ thế nào? Có lẽ sẽ cảm thấy hắn quá khó coi chăng? Càng ngày càng khó coi...
Đúng lúc này, hắn thấy cô nắm tay, gõ nhẹ vào lòng bàn tay kia, "Ta biết không đúng chỗ nào rồi!" Tô Hàn Cẩm cười ha hả, không chút giữ hình tượng, "Trầm Diễm, ngươi đi đường sao lại cứng nhắc như tay với chân vậy!"
Trầm Diễm: "..."
Ngay cả con hắc mã đang yên lặng gặm cỏ bên cạnh cũng hừ phì phì trong mũi, vó ngựa tại chỗ đạp nhanh mấy cái, đủ để chứng minh nó vui mừng đến mức nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play