Nơi mắt trái của Hùng ưng có mạch khoáng đốt thạch ngầm, hình thành một cái luyện lò tự nhiên, khiến cho hoàn cảnh chung quanh cực kỳ oi bức. Hạc lão muốn hắn luyện chế đan dược ở nơi này, tỷ lệ thành đan sẽ cao hơn một chút, có điều ở đây, hắn cảm thấy thần thức của mình tiêu hao nhanh hơn bình thường, có lẽ là vì quá nóng. Mồ hôi trên người Ninh Uyên làm ướt cả tóc, búi tóc đã lỏng lẻo, hắn chỉ cảm thấy từng sợi tóc bết dính trên mặt, vô cùng khó chịu. Nhưng lúc này hắn không thể phân tâm, vẫn phải nhìn chằm chằm vào dược đỉnh dược thảo, linh dịch đã thành nhũ trạng, còn cần thêm một phen hỏa nữa.
Lại qua một hồi lâu, đan dược rốt cuộc luyện chế thành công. Trên mặt hắn nở một nụ cười nhàn nhạt, sau đó cẩn thận đem thành đan bỏ vào bình. Ngay khi vừa bước ra khỏi mắt ưng, không còn cảm giác nóng rực nữa, hắn liền nằm vật ra đất, thở hổn hển từng ngụm.
Hắn đã mệt đến nằm liệt, toàn thân phảng phất như đến một đầu ngón tay cũng không nhấc nổi.
Thần thức hao hết, linh khí khô kiệt, cả người đều tiêu hao quá mức. Lúc này, đến cả việc véo một cái hút bụi quyết để tẩy đi tro bụi và mồ hôi trên người hắn cũng không làm nổi. Hắn chỉ có thể ngửa mặt lên trời, nhìn bầu trời đêm đen như mực, lấp lánh ánh sao. Gió lạnh thổi từng cơn, làm thân thể hắn dễ chịu hơn nhiều. Lúc này, Ninh Uyên mới chậm rãi ngồi dậy, móc đan dược bổ sung linh khí và khôi phục thần thức mà Hạc lão đưa cho, rồi đả tọa điều tức.
Được Hạc lão lựa chọn là phúc khí của hắn, chịu khổ căn bản không đáng là gì. Chỉ là thế nhân đều nói ở Thần dược phong tất cả đều tốt, sư phụ thỉnh thoảng cũng sẽ đưa tin, bảo hắn tùy tiện hái chút thảo dược đưa ra ngoài. Bọn họ không biết rằng, Thần dược phong đích xác khắp nơi đều có dược thảo cao giai, rất nhiều dược thảo cực kỳ hiếm lạ bên ngoài, nơi này đâu đâu cũng thấy. Ngay cả linh chi mọc trên chiếc ghế đẩu kia cũng có ngàn năm tuổi. Hạc lão cũng hoàn toàn không cấm hắn hái những thảo dược này, nhưng có một tiền đề, là phải hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày.
Nghĩ đến đây, Ninh Uyên cười khổ một tiếng. Nhiệm vụ mà Hạc lão giao mỗi lần đều có thể khiến hắn đến cực hạn. Sau khi hắn liều mạng hoàn thành, thân thể đã hoàn toàn tiêu hao quá mức, đến một đầu ngón tay cũng không động đậy nổi. Hơn nữa, hắn không dám lãng phí thời gian chút nào, vừa có thể động đậy được thì liền uống thuốc điều tức, nếu không, nhiệm vụ ngày thứ hai tuyệt đối không thể hoàn thành. Như vậy, đến thời gian tu luyện của bản thân hắn cũng chẳng còn, nói gì đến thời gian đi hái thuốc.
Hạc lão an bài như vậy, là vì muốn Ninh Uyên đột phá cực hạn sao? Từ trước đến nay, hắn luyện chế cao giai đan dược có tỷ lệ thành đan cực thấp, giờ lại được đề cao không ít. Bởi vậy, dù cảm thấy vất vả, hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT