Một ngọn núi nguy nga sừng sững ở đó, hình dáng như một con hùng ưng đi săn. Một trảo ưng nắm chặt lấy mái cong chính điện của Dược Tiên Môn, trảo còn lại giương lên, ba ngón trước, một ngón sau, chính là bốn đạo linh tuyền của Dược Tiên Môn. Hai cánh dang rộng như hai cầu đá, nối liền với hai ngọn núi khác của Dược Tiên Môn.
Đó là Thần Dược Phong, Ngọc Tuyền Phong và Lạc Hà Phong, nơi bế quan tu luyện của ba vị lão tổ Dược Tiên Môn.
"Hạc lão đang bế quan, trước đó Phong sư bá cùng vài đệ tử trẻ tuổi có tư chất cực kỳ tốt đã từng đến Thần Dược Phong bái kiến lão tổ. Sau này Phong sư bá kể với ta rằng Thần Dược Phong khắp nơi đều là bảo vật, trên núi còn mọc đầy Tiên Phong Thảo. Lúc đó Tiên Phong Thảo không hiếm lạ gì, nên Phong sư bá thấy rất kỳ lạ, nhưng tâm tư của lão tổ há phải thứ mà chúng ta có thể đoán mò ra!"
Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: "Thần Dược Phong có kết giới do chính lão tổ thiết lập, linh khí bên trong nồng đậm, mưa thuận gió hòa, đám Tiên Phong Thảo kia hẳn là không đến nỗi chết héo đâu!"
"Đa tạ Trương sư thúc chỉ điểm!" Tô Hàn Cẩm lại lần nữa cảm tạ, nhìn theo Trương Trạch đi xa. Đợi hắn đi khuất bóng, nàng mới trở về phòng tu luyện, vội vã đem thần thức rót vào ngọc giản, sau khi xem xong nội dung bên trong, lòng nàng không khỏi kinh ngạc cảm thán. Ngay cả Trầm Diễm cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ lại có người tài ba đến vậy!
"Cành lá Hương Bồ đã có, hiện giờ nhu cầu cấp bách chính là Tiên Phong Thảo!"
Thần Dược Phong rốt cuộc có Tiên Phong Thảo hay không? Bởi vì năm xưa Tiên Phong Thảo cực kỳ bình thường, nên trong sách tranh về dược thảo cấp thấp ở Dược Tiên Môn vẫn còn ghi chép về nó. Tô Hàn Cẩm cũng có chút ấn tượng, vì thế nàng muốn đêm thăm Thần Dược Phong?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT