"Bọn họ rất tốt, lại có hai người đột phá Độ Kiếp." Thao Thiết lười biếng dịch đến bên chân Tô Hàn Cẩm, "Cô cũng đi Thần Hồn Vực à? Kỳ thật ta cũng có Thần Hồn Vực Nhãn. Nhớ năm đó, lão tử ở Thần Hồn Vực uy phong lắm đấy!" Nói đến đây, nó ngáp một cái, "Chỉ là sau khi bị người nọ bắt, cưỡng chế đính xuống khế ước thì Thần Hồn Vực Nhãn của ta cũng bị phong ấn. Cô không nói, ta suýt nữa quên mất."
Nói xong, Thao Thiết đưa móng vuốt vào miệng, moi hồi lâu rồi đột nhiên nôn khan một tiếng. Ngay sau đó, một khối nhãn phun ra. Khế ước giải trừ, phong ấn nhãn cũng đã mở ra. Thao Thiết dùng móng vuốt khảy nhãn vài cái, "Ngày nào đó rảnh rỗi, ta cũng sẽ đến Thần Hồn Vực dọa đám hậu bối vô tri!"
Những thú loại có trí tuệ tương đương với con người như chúng nó muốn có được một khối nhãn cũng không dễ dàng, ít nhất là phức tạp hơn so với tu sĩ loài người. Thiên Đạo truyền thừa, phương pháp chế tác nhãn chỉ có tu sĩ loài người nắm giữ. Năm đó, nó đối đầu với một đại phái tu chân, náo loạn đến gà chó không yên mới đoạt được một khối. Vốn tưởng rằng mình cực kỳ cường đại, ai ngờ cuối cùng vẫn dễ dàng thua trong tay loài người. Nghĩ đến đây, ánh mắt Thao Thiết buồn bã, sau đó ngậm lấy khối nhãn rồi xoay người rời đi, lẩm bẩm: "Ở đây toàn mùi dược vị, ta ra ngoài đi dạo!"
Nói xong, Thao Thiết chớp mắt biến mất không thấy.
Tô Hàn Cẩm lắc đầu, tiến vào phòng tu luyện, mở trận pháp cấm chế, sau đó lại tiến vào Thần Hồn Vực.
Trong Thần Hồn Vực, mỗi lần tiến vào một địa điểm đều khác biệt so với lần trước. Lần này, cô vừa bước vào liền thấy mình đang đứng trên bờ cát, phía trên là bầu trời xanh thẳm, dưới chân là cát mịn. Xa xa, sóng biển vỗ vào đá ngầm, tạo nên tiếng ào ào, hải âu chao liệng trên mặt nước, thỉnh thoảng cất tiếng kêu lảnh lót.
Nơi này so với cảnh sắc lần trước tiến vào tốt hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT