Lăng Ba tiên tử quay đầu lại, mặt lộ vẻ vui mừng, tay phải bị thương hơi nâng lên, mắt lệ quang doanh doanh, yêu kiều rên rỉ với người kia: "Kiều Đại ca."
Kiều? Chắc là Kiều Niệm, Chấp Pháp Đường đường chủ mà Kim Chung Lương vừa nói. Tô Hàn Cẩm chú ý thấy mọi người vây quanh Kim Chung Lương, còn nàng và huynh muội Tiểu Dao không ai quản. Nàng có cảm giác quen thuộc với Kim Chung Lương, nghĩ Kim Chung Lương cũng vậy với nàng, nếu không lúc trước đã không đồng thời quay đầu lại. Tô Hàn Cẩm hiểu ra rằng định luật nhân vật chính tất thắng sẽ không thay đổi, Kim Chung Lương sẽ có được hữu nghị của huynh muội Tiểu Dao qua cơ hội này. Nàng không dám tranh đấu với nhân vật chính, càng sợ bị hắn nhận ra, nên thấy không ai chú ý mình liền chuẩn bị chuồn êm. Ai ngờ vừa lùi lại mấy bước, liền nghe Lăng Ba tiên tử nói: "Còn có con kia!"
Lăng Ba tiên tử này, đến lúc này còn nhớ thương nàng! Sắc mặt Tô Hàn Cẩm lạnh đi, ánh mắt nhìn Lăng Ba tiên tử thêm vài phần tức giận. Đây chẳng phải trói nàng với Kim Chung Lương sao? Không bị nhận ra thì tốt, cùng nhân vật chính đứng một bên tuyệt đối sẽ không xui xẻo, nhưng nếu bị nhận ra, nàng cách cái chết không xa.
"Bắt hết bọn chúng lại." Kiều Niệm trầm giọng nói.
☆, 039: Ngọn lửa
Thời gian đăng: 2012-12-28 10:15:41 Số lượng chữ: 2775
"Ta vẫn nghe danh Chấp Pháp Đường đường chủ công chính nghiêm minh, thế mà giờ lại không phân biệt phải trái, liền xông lên bắt người, quả nhiên là tai nghe không bằng mắt thấy." Kim Chung Lương cười ha hả, ánh mắt khinh thường không hề che giấu. Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, Kiều Niệm nhất thời nổi giận, nhưng thấy chung quanh đám tán tu xem náo nhiệt càng lúc càng đông, bèn kiềm chế tính tình, hừ một tiếng, rồi quay đầu liếc nhìn Lăng Ba tiên tử, "Đem ngọn nguồn sự việc nhất nhất nói ra."
Lăng Ba tiên tử tự nhiên là thêm mắm dặm muối mà kể, sắc mặt Kiều Niệm càng thêm khó coi, hướng Kim Chung Lương mấy người nói: "Buồn cười, chẳng lẽ ngươi nói là đúng sao? Ngươi cho rằng ngươi là ai!"
Kim Chung Lương lúc này vẫn thong thả ung dung chắp tay, "Kiều đường chủ, danh dự Trích Tinh Lâu ta, chẳng lẽ mọi người còn không tin được?" Lời vừa nói ra, mọi người liền xôn xao. Trích Tinh Lâu là nơi bán tin tức, hơn nữa còn là thế lực đệ nhất Hồn Nguyên thành, trừ Thành chủ phủ ra. Nói đến lực ảnh hưởng này, so với Thành chủ phủ còn cường đại hơn, rốt cuộc ai mà chẳng có chút bí mật, mà nếu bị Trích Tinh Lâu theo dõi, đến cả mình mặc quần lót màu gì cũng có thể bị bới ra, huống chi thế lực của bọn họ không chỉ giới hạn ở Hồn Nguyên thành, mà còn lừng lẫy khắp Thanh Mãng Sơn, sao có thể không khiến người ta kiêng kỵ? Không đợi Kiều Niệm dò hỏi, Kim Chung Lương lại nói: "Kẻ hèn bất tài, tại hạ đúng là Kim Chung Lương, ngàn cơ đường đường chủ của Trích Tinh Lâu." Dứt lời, hắn đưa ra ngọc bài thân phận trong tay, "Kiều đường chủ có thể nghiệm chứng một chút, lời ta nói không hề sai."
Vốn dĩ sắc mặt Kiều Niệm đã thay đổi, hiện giờ thần thức đảo qua ngọc giản kia, lại càng thêm khó coi. Hai người thân phận tương đương, đều là đường chủ, mà đường chủ Trích Tinh Lâu, so với hắn còn mạnh hơn vài phần. Hơn nữa Trích Tinh Lâu thu thập tin tức, có thể nói chỉ cần bọn họ muốn biết, thì không gì bọn họ không biết, tuy rằng đều biết là khuếch đại, nhưng thực lực không thể khinh thường. Hắn liếc mắt nhìn Lăng Ba tiên tử sắc mặt trắng bệch, liền biết lời nàng ta nói là sự thật, vì thế hắn trầm mặt chắp tay với Kim Chung Lương, "Nếu là Chung đường chủ, ngươi nói đúng thì là đúng..."
Lăng Ba tiên tử lộ vẻ sốt ruột, bị Kiều Niệm giận trừng một cái rồi không hé răng nữa, mà Kiều Niệm dừng một chút rồi lại nói: "Có điều hai nhóm người đánh nhau bên đường là thật, vô luận ai động thủ trước, ta đưa bọn họ đi đều hợp tình hợp lý."
Kim Chung Lương lại cười, "Kiều đường chủ công chính nghiêm minh khiến ta tâm sinh hảo cảm, liền miễn phí cung cấp một tin tức cho ngươi." Kim Chung Lương quay đầu nhìn Tô Hàn Cẩm, "Lần này hành trình ẩn sương mù sơn, Liêu Trường Thanh của Thành chủ phủ đã dùng hết toàn lực cứu ra một cô nương, có thể thấy được tình sâu đậm." Nhân động tác nghiêng đầu của hắn, ánh mắt mọi người đều tụ tập lên người Tô Hàn Cẩm, thấy cô sinh ra mỹ diễm như thế, một đôi mắt cũng có ba quang giống nhau, lấp lánh rạng rỡ, tuy rằng ăn mặc thập phần mộc mạc, nhưng khó giấu được phong tình vạn chủng trên người nàng, quả là một vưu vật, mọi người trong lòng đều hiểu rõ, Liêu Trường Thanh dùng hết toàn lực bảo vệ nàng, cũng là hợp tình lý.
Hắn vừa dứt lời, Lăng Ba tiên tử sắc mặt càng thêm khó coi, còn Kiều Niệm thì hoài nghi đánh giá Tô Hàn Cẩm. Lúc này, Khúc Phong lên tiếng: "Liêu tiền bối chẳng phải đã cho ngươi tin phù để liên lạc với hắn sao?" Tô Hàn Cẩm trong lòng hơi bực bội, định bụng lấy tin phù ra thì thấy sắc mặt Kiều Niệm chợt biến đổi, liền hòa khí chào hỏi nàng, miệng không ngừng nói đây chỉ là hiểu lầm. Về phần Trần Hộc và nữ tu Triều Thanh kia, vì dám oán trả ơn, tụ tập gây rối, liền bị đuổi khỏi Hồn Nguyên thành, vĩnh viễn không được phép quay lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play