Tô Hàn Cẩm nhìn kỹ nên phát hiện ngón tay lão giả kia duỗi vào lỗ tai Phá Lỗ Thú, sau đó dường như cười một chút. Hay là trong lỗ tai Phá Lỗ Thú có gì đó dị thường? Nàng đang âm thầm cân nhắc thì thấy lão giả ném ra hai túi linh thạch, "Mỗi con 100 khối trung phẩm linh thạch." Sau đó, lão ta đứng lên, thần sắc nghiêm túc, toàn thân tản mát ra khí thế lăng liệt, "Nếu nhị vị có thể cho biết vị trí xuất hiện của hai con Phá Lỗ Thú này, ta còn có thâm tạ." Rõ ràng là lời khách khí, nhưng lúc này lại dùng uy áp. Từ con nối dõi cùng cảnh giới nên không cảm thấy áp lực quá lớn, còn Tô Hàn Cẩm thì bi kịch. Nàng kéo kéo khóe miệng, thầm nghĩ đây là tạo nghiệt gì vậy, mặc kệ đi đến đâu cũng gặp phải kẻ mạnh hơn ức hiếp nàng. Cái này kêu là xem quen sảng văn rồi nên nàng sao mà chịu nổi a!
Từ con nối dõi thấy thế, lập tức thi triển uy áp chống lại. Có hắn chia sẻ áp lực, Tô Hàn Cẩm mới cảm thấy dễ chịu hơn một ít. Mà sắc mặt lão giả kia nháy mắt biến đổi, trầm giọng nói: "Phá Lỗ Thú này phát hiện ở đâu?"
Từ con nối dõi chớp mắt. Lão giả này tùy thời thực lực rất mạnh, từ trước cũng chưa từng gặp, nhưng ở Hồn Nguyên thành, dù cường cũng không cường bằng Thành chủ phủ. Mà Tô Hàn Cẩm lại là người của Liêu Trường Thanh, hắn tự nhiên hiểu được nên lấy hay bỏ thế nào. Nghĩ đến đây, Từ con nối dõi lạnh lùng nói: "Sao? Quy củ của Hồng Mông quán thay đổi rồi à? Thế mà quản được rộng như vậy? Hồn Nguyên thành là tự do chi thành, ta không muốn nói cho ngươi, ngươi còn có thể làm khó dễ được ta sao?"
Lão giả kia hừ lạnh một tiếng, đang muốn nói gì đó thì Tô Hàn Cẩm nghe thấy phía sau lão ta, bên kia tấm mành đen truyền ra một giọng nói trầm thấp, "Trần lão, thôi đi." Ngay sau đó, một người vén rèm lên bước ra. Hắn ta từ trên xuống dưới đều khoác một tầng áo choàng, mà áo choàng lại là linh vật mây đen cẩm dệt thành, có thể ngăn cách thần thức nhìn trộm, bởi vì Tô Hàn Cẩm hoàn toàn không nhìn ra tu vi và tướng mạo của người này.
Chỉ là không biết vì sao, trong lòng Tô Hàn Cẩm lộp bộp một chút. Đợi người nọ đến gần, trong lòng nàng càng là chuông cảnh báo vang lên.
Người mặc áo choàng hướng bọn họ ôm quyền, ngay khi hắn ta giơ tay lên, Tô Hàn Cẩm nhìn thấy tay của hắn, có lẽ phải nói là tay của nàng mới đúng, kia rõ ràng là một đôi tay của nữ nhân.
"Hai vị đạo hữu không cần sinh khí, Trần lão cũng chỉ là nóng nảy một chút thôi. Ta là một luyện đan sư, gần đây cần gấp một lô Trấn Hồn Đan, nên Trần lão thấy Phá Lỗ Thú mới thất thố như vậy. Nếu hai vị biết vị trí của nó, ta nguyện ý dùng 10 khối thượng phẩm linh thạch để mua tin tức này." Nữ tử áo choàng chậm rãi nói, giọng nàng trầm thấp khàn khàn, rõ ràng là giọng nam, hẳn là đã ngụy trang.
Mười khối thượng phẩm linh thạch! Tô Hàn Cẩm cùng Từ Tử Tự đều chấn kinh.
Chỉ là Tô Hàn Cẩm không hiểu vì sao lại có chút khủng hoảng và bài xích đối với nàng, cố nén cảm giác phản cảm trong lòng, nàng hơi mỉm cười, "Không đáng ngại, nếu biết Phá Lỗ Thú lui tới, chúng ta tất nhiên sẽ đem tin tức bán cho các ngươi. Chỉ là nơi mà Phá Lỗ Thú này tới cũng bất chính, cho nên nó cũng không cảm kích đâu." Nói xong, Tô Hàn Cẩm liền cáo từ, sau đó ra hiệu cho Từ Tử Tự cùng rời đi. Từ Tử Tự cũng là người sáng suốt, thở ngắn than dài tiếc hận một phen rồi cùng Tô Hàn Cẩm rời đi.
Tô Hàn Cẩm mãi đến khi bước ra khỏi Hồng Mông quán, mới cảm giác đạo tầm mắt đáng sợ vẫn luôn dính lấy nàng biến mất. Nhưng nàng như cũ không dám xả hơi, đi hồi lâu sau mới dừng lại. Trong lúc này, Từ Tử Tự vẫn luôn đi cùng nàng, thấy nàng dừng lại thì mới lên tiếng dò hỏi, "Tô đạo hữu đây là…?"
☆, 035: Trích Tinh
Thời gian đăng: 2012-12-25 10:37:27 Số lượng từ: 2843
Tô Hàn Cẩm mãi đến khi bước ra khỏi Hồng Mông quán, mới cảm thấy ánh mắt đáng sợ vẫn luôn dán chặt lên người mình đã biến mất. Nhưng nàng vẫn không dám thả lỏng, đi một hồi lâu sau mới dừng lại. Từ con nối dõi vẫn luôn đi cùng nàng, thấy nàng dừng lại thì dò hỏi: "Tô đạo hữu đây là..."
"Không..." Tô Hàn Cẩm bình phục lại tâm tình, nhẹ giọng nói: "Không biết vì sao, cứ nhìn thấy người mặc áo choàng kia là trong lòng ta lại vô cùng hoảng sợ, như là bản năng vậy." Người mặc áo choàng kia có thể sai khiến tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, chẳng lẽ lại là một Kim Đan? Nàng nhíu mày, đúng lúc này, tựa hồ lại cảm giác được một tia khác thường, khiến thần kinh nàng căng thẳng. Từ con nối dõi lại không cảm giác được bất cứ điều gì dị thường, tự nói:
"Mười khối thượng phẩm linh thạch nói lấy là lấy ngay, bối cảnh người này thật sự rất sâu a. Ta ở Hồn Nguyên thành cũng không phải thời gian ngắn, nhưng lại không hề có ấn tượng gì về lão giả Trúc Cơ kỳ kia. Không biết từ khi nào lại xuất hiện nhân vật như vậy..." Từ con nối dõi trầm ngâm một chút: "Ta đã kiểm tra rồi, trên người không có dấu vết theo dõi. Tô đạo hữu ngươi cũng nhớ kỹ tra xét một chút. Cả ngọn núi kia đều bị tu sĩ Kim Đan kỳ san bằng, phá lỗ thú ẩn thân trong sơn động chắc chắn cũng nát nhừ rồi."