Nhưng Giang Vân Nhai đã tỉnh, hắn lập tức thanh tỉnh sau khi phóng thích.
Người dưới thân vẫn gắt gao bắt lấy lưng hắn, mị nhãn như tơ, làn da trắng nõn lộ ra vẻ hồng hào khiến người không thể rời mắt, tóc đen tán loạn, sắc thái tương phản mãnh liệt khiến nàng trông càng thêm câu nhân tâm hồn. Hắn kỳ thật còn chưa ra, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, liền lại lần nữa cứng rắn như sắt.
Nhưng hắn không động, mà thần sắc phức tạp nhìn Tô Hàn Cẩm. Giờ khắc này, hắn thậm chí tình nguyện mình không thanh tỉnh.
Bởi vì nếu không thanh tỉnh, tâm tình sẽ không trầm trọng như vậy. Hắn nhớ lại khoảnh khắc mất đi ý thức, hắn đã xoay người lại, định giơ tay nâng kiếm trong tay lên.
Mặc kệ thế giới này có bao nhiêu phong cảnh tươi đẹp, hắn vẫn yêu nhất là kiếm của mình.
Mặc kệ con đường kiếm đạo của hắn sẽ dừng lại bao lâu, cuối cùng hắn vẫn sẽ rời đi. Hắn muốn nói với nàng điều này, nên hắn muốn nói, nàng không cần để ý.
Trước khi đến Giới Hồ, Giang Vân Nhai chưa từng nghĩ đến bất cứ nguyên do gì. Chỉ là khi nghe tin cô bị bắt đi, hắn liền lập tức đến đây. Hắn ở nơi này luyện kiếm, mặc kệ bao lâu, mặc kệ cần thêm bao nhiêu thời gian, hắn ở nơi này luyện kiếm, hắn muốn tranh hơn đám cỏ nơi đây, chịu đựng những cơn gió lốc này, tiến vào Giới Hồ tìm cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT