"Thánh tử, ra đây đi!"
"Gọi ta đấy à?" Hư Phong đứng trước mặt Tô Hàn Cẩm, niệm niệm không nỡ mà cọ mặt nàng: "Bạch Ngọc Hồ Lô đã khôi phục gần như lúc trước rồi. Ngươi ở chỗ này gieo thêm nhiều linh vật dị bảo, đợi linh khí nồng đậm hơn nữa, Bạch Ngọc Hồ Lô cũng có thể tiến giai."
Hư Phong dừng một chút, lại cọ đầu Tô Hàn Cẩm: "Ta vẫn là lưu lại một cây tông mao tạm thời làm khí linh…" Nó phun một hơi, vốn định vươn đầu lưỡi liếm một cái, kết quả lại đột ngột rụt về, thiếu chút nữa sặc chính mình, phun vài hơi mới tiếp tục nói: "Ngươi tới xả đi!"
Thấy Tô Hàn Cẩm ngẩn người, Hư Phong lắc lắc cái đuôi: "Ngươi tới xả một cây…" Giọng nó càng ngày càng nhỏ, cuối cùng nhỏ đến không thể nghe thấy.
"Sẽ đau sao?" Tô Hàn Cẩm duỗi tay, xoa xoa tông mao của nó.
"Không… không đau đâu."
Cuộc đối thoại của hai người khiến vị trưởng lão đang chờ bên ngoài mất kiên nhẫn: "Thánh tử, nên ra rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT