Tiên Khí muốn chữa trị nhanh chóng, cần luyện khí tông sư mới có thể làm được. Tô Hàn Cẩm từng đúc kiếm, trình độ đúc kiếm khá cao, nhưng nàng vẫn chưa có cơ hội luyện khí nào, bởi vì truyền thừa luyện khí nàng có được phần lớn là đồ dùng tăng thêm tình thú, nên nàng rất ít khi thử luyện khí. Hiện giờ, đối với việc chữa trị Ngàn Mặt, một kiện Tiên Khí như vậy, nàng không hề có chút nắm chắc nào, hơn nữa lúc này cũng không có hoàn cảnh luyện khí, chỉ có thể tạm thời để khí linh tự mình chậm rãi chữa trị.
Sau khi kiểm tra toàn thân thỏa đáng, Tô Hàn Cẩm mới bắt đầu đánh giá chung quanh. Núi non chung quanh bị lôi điện tước thành bình địa, còn nơi nàng đứng thì là một cái hố sâu thật lớn, không có một ngọn cỏ. Nàng ngẩng đầu lên, liền thấy Liêu Trường Thanh đang đứng ở nơi đó cách đó không xa, thân mình hắn căng chặt, thanh lân trên mặt rõ ràng, sau lưng còn sinh ra một đôi cánh chim màu đen, cả người còn bao phủ trong một tầng hắc khí.
Tô Hàn Cẩm nhíu mày, nàng phát hiện Liêu Trường Thanh nhắm chặt hai mắt, thần sắc có chút khác thường. Lúc này Liêu Trường Thanh trông cực kỳ cường hãn, hắc khí của hắn có tác dụng ngăn trở thần thức, bởi vậy nàng không thể xác định hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào, và nàng có bao nhiêu phần thắng nếu đối đầu với hắn.
Nhưng giờ cô đã là tu vi Hợp Thể, so với trước kia khác biệt một trời một vực. Hơn nữa Chưởng Tâm Lôi Vũ Quyết đối với ma vật vô cùng hiệu quả, hiện tại đã tiến giai đến tầng thứ ba, hẳn là uy lực còn lớn hơn nữa.
Nghĩ đến đây, Tô Hàn Cẩm tự tin hơn hẳn. Cô nắm chặt kiếm trong tay, hướng phía Liêu Trường Thanh bước tới.
Liêu Trường Thanh tiến giai, sau lưng còn mọc ra đôi cánh, chứng minh hắn đã nuốt Minh Cánh Vương. Không biết Trần Quân kết cục ra sao, mà cái bình chứa sương mù kia lại ở đâu? Cô còn muốn thông qua Liêu Trường Thanh để trở về Thương Hải Giới. Lúc này, Tô Hàn Cẩm hận không thể học Liêu Trường Thanh, cắm thêm đôi cánh mà bay đi, nhưng vẫn phải căng da đầu tiến lên.
Khi cô vừa bước chân thứ hai, Liêu Trường Thanh đột ngột mở mắt. Thanh lân trên mặt hắn, dị trạng trên thân thể, hắc khí quanh người, thậm chí cả đôi cánh sau lưng đều chậm rãi biến mất. Hắn nhíu chặt mày rồi lại giãn ra, đôi mắt càng lúc càng sáng. Ngay sau đó, nụ cười ôn hòa nở rộ, Liêu Trường Thanh ngoắc tay, nhàn nhạt nói: "Lại đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play