Được thôi, giờ khắc này, Liêu Trường Thanh không nghi ngờ gì đã dán cho Tô Hàn Cẩm một cái nhãn. Chúng tu sĩ trong lòng đều hiểu rõ, vô cùng ăn ý mà dời tầm mắt đi, chỉ có Tiểu Dao chạy chậm lại đây, "Chị, chị không sao chứ?"
"Không có việc gì." Tô Hàn Cẩm nghiến răng bài ra hai chữ.
"A, người chết." Tiểu Dao lại kêu lên.
"Người đều chết rồi, có gì đáng sợ." Liêu Trường Thanh nhẹ nhàng bâng quơ nói. Tiểu Dao nghe xong gật đầu đồng ý, Tô Hàn Cẩm nhìn hai người bắt đầu thảo luận về độc trên thi thể, yên lặng vặn đầu sang một bên. Phương Cẩm Ngọc cùng Liêu Trường Thanh sống cùng nhau đã lâu, giờ chết rồi thì thôi, hắn không hề có một tia đồng tình thương tiếc nào, nghĩ đến thật đáng sợ. Bất quá, là Phương Cẩm Ngọc phản bội trước, cũng không trách được Liêu Trường Thanh, chỉ là dù vậy, Tô Hàn Cẩm vẫn cảm thấy thập phần thổn thức.
Với thủ đoạn của hắn, nếu biết mình không phải Mộng Cô mới ráp vào, không chừng sẽ tra tấn nàng thế nào. Cũng may hắn tiếp xúc với Mị Nương không nhiều, mà những ký ức này nàng cũng có được, chắc là có thể giấu giếm qua đi chứ? Ít nhất so với Thù Ngàn Lẫm dễ lừa gạt hơn nhiều. Đáng chết, sao lại nghĩ đến Thù Ngàn Lẫm!
Tô Hàn Cẩm ảo não vỗ nhẹ đầu mình một cái, kết quả liền thấy Tiểu Dao và Liêu Trường Thanh cùng nhau dừng lại.
"Chị, đầu lại đau?" Tiểu Dao quan tâm hỏi, "Nếu có bích ngô thảo thì tốt rồi."
Liêu Trường Thanh cười cười, đem tay chắp trong tay áo, ý tứ kia chẳng phải là ta có thảo, ngươi biểu hiện cho tốt vào sao? Biểu hiện thế nào? Chẳng lẽ giống như Mị Nương trước kia, trực tiếp bò lên giường hắn cường bạo hắn? Cái này quá mẹ nó hố cha rồi!
☆, 025: Chia của
Thời gian đăng: 2012-12-16 9:49:17 Số lượng chữ: 2276
Sáng sớm ngày hôm sau, Liêu Trường Thanh liền triệu tập mọi người xuất phát.
Bảy Chuyển Luân Hồi Thảo mọc trên vách đá cheo leo. Bên cạnh đám thảo dược có một cái thạch động, nơi đó chính là chỗ ở của yêu thú. Yêu thú tu vi cao thì có trí tuệ, hẳn là vì canh giữ thảo dược nên mới đào hang trên vách đá. Nếu yêu thú cảm nhận được hơi thở khác, tự nhiên sẽ xuất động ngăn cản. Hiện tại, Liêu Trường Thanh và những người khác muốn đoạt lấy, chỉ có thể thu liễm tiếng động, lén lút ẩn nấp từ xa.
"Còn nửa canh giờ nữa, quả Chu thứ bảy sẽ thành thục."
Mọi người nín thở ngưng thần, chờ thời cơ thích hợp thì đồng loạt tấn công.
Một lát sau, mọi người ngửi thấy một mùi hương kỳ lạ, càng lúc càng nồng, khiến ai nấy đều vui vẻ thoải mái, vô thức muốn xông lên chiếm lấy Chu Quả. Tô Hàn Cẩm cũng không ngoại lệ, nhưng vừa bước một bước đã bị người giữ lại. Định thần nhìn lại, nàng thấy Liêu Trường Thanh sắc mặt tái mét đang kéo mình.
"Cẩn thận!" Hắn không hề mở miệng, nhưng một tiếng vang lớn lại nổ tung bên tai nàng. Tô Hàn Cẩm vội vàng ổn định tâm thần, nhìn quanh thì thấy các tu sĩ đều đã tỉnh táo lại, nhìn Chu Quả với vẻ sợ hãi.
"Chưa từng thấy Bảy Chuyển Luân Hồi Thảo bao giờ, không ngờ khi thành thục lại tỏa ra hương vị mê hoặc như vậy. E rằng sẽ hấp dẫn nhiều cường giả, mọi nỗ lực của chúng ta có lẽ sẽ đổ sông đổ biển." Liêu Trường Thanh nghiêm giọng nói.
"Không chỉ cường giả, yêu thú cường đại cũng tới." Tô Hàn Cẩm nhìn đám mây đen trên đỉnh đầu, kinh hãi nói.
"Độc Giao!" Yêu thú Kim Đan kỳ sắp hóa rồng từ sâu trong Ẩn Sương Mù Sơn!
"Vậy giờ làm sao?" Tu sĩ tên Trương Nghị thiếu kiên nhẫn hỏi.
"Ngồi xem biến cố." Liêu Trường Thanh vừa dứt lời, một quái vật khổng lồ bay ra từ trong sơn động, giao chiến với Độc Giao trên không.
"Cổ Điêu!" Hai quái vật khổng lồ giao chiến, nhất thời phong vân biến sắc, động tĩnh cực lớn.
"Không đợi Bảy Chuyển Luân Hồi Thảo thành thục, nhân lúc chúng đánh nhau, chúng ta lên hái thảo! Cùng nhau lên mới có cơ hội. Đừng sợ, có Tiểu Dao ở đây, chỉ cần còn một hơi thở, ta liền có thể cứu sống!" Liêu Trường Thanh nói xong liền dẫn đầu bay đi. Lúc này phải trông chờ vào vận may, nơi đó chỉ có hai yêu thú, nhiều người như vậy, luôn có một hai người có thể xông tới gần dược thảo. Với ý nghĩ đó, các tu sĩ do dự một lát rồi sôi nổi đuổi theo, hóa thành mấy đạo sao băng bắn về phía vách đá.
Tô Hàn Cẩm không thể sử dụng thần thức và linh khí, tự nhiên không thể tiến lên. Nàng kéo Tiểu Dao nhanh chóng lui về phía sau, cảm thấy đã đủ xa mới dám dừng lại quan chiến. Chỉ trong lúc lui lại, đã có ba tu sĩ bị yêu thú đánh bay, không rõ sống chết. Tiểu Dao muốn xông lên cứu người, nhưng Tô Hàn Cẩm kéo lại, không cho nàng đi chịu chết.
"Nhưng ca ca cũng ở đó mà!" Tiểu Dao lo lắng nói.
Tô Hàn Cẩm phân biệt vị trí của ca ca Khúc Phong từ mấy đạo thân ảnh kia. Khúc Phong am hiểu mộc hệ pháp thuật, lúc này dựa vào những bụi gai và mộc điều, thành công tránh thoát mấy vòng công kích, đến gần vách núi. Vốn dĩ đây là chuyện tốt, nhưng khi hắn vừa tới gần vách núi, hai con yêu thú đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng, lao về phía hắn khiến tình thế vô cùng gấp gáp. Tô Hàn Cẩm thót tim, còn Tiểu Dao thì khóc lớn, liều mạng lao về phía trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play