Hồi lâu sau, tương tư種 được thỏa mãn rốt cuộc bình tĩnh trở lại, con ngươi đỏ của Giang Vân Nhai tan hết, thay vào đó là lam quang sâu thẳm. Hắn vẫn chưa rời khỏi thân thể nàng, mà hai mắt cô mông lung, ánh mắt mê loạn, tóc dài ướt đẫm mồ hôi dính vào người, giữa đen và trắng tôn nhau lên, là sự hấp dẫn khiến người ta kinh hãi.
Lúc này thần trí Giang Vân Nhai đã khôi phục thanh tỉnh, còn Tô Hàn Cẩm nhờ Dục Nữ Tâm Kinh mà cũng dần hồi phục, cô vẫn chưa thoát khỏi khoái cảm cực hạn kia, hơi có chút thất thần.
Hầu kết Giang Vân Nhai giật giật, hắn bỗng nhiên cúi đầu, thực sự nghiêm túc hôn lên má cô. Nụ hôn kia cực nhẹ, như thể sợ đánh thức người dưới thân, chỉ là hắn không nỡ rời đi, môi mỏng nhẹ nhàng chạm vào làn da cô, từ gương mặt trượt đến bên môi, nhẹ nhàng cọ xát hai cái, lại chậm rãi di xuống, đến nơi mà trước kia hắn đã vô số lần chạm vào, miêu tả giữa hai ngọn song phong.
Hắn biết mình đang làm gì.
Nhưng hắn lại không biết mình đang làm gì. Nếu nói trước kia mỗi lần đều là do mất khống chế, bởi vì mị hương kia mà ý loạn tình mê, thì lúc này đây, hắn thật sự không biết rốt cuộc mình đang làm cái gì. Hoặc có lẽ, là vì sao lại làm như vậy?
Hắn thành kính vuốt ve như vuốt ve thanh kiếm của mình, đầu ngón tay chạm vào mỗi một tấc da thịt, xúc cảm trơn truột kia khiến dục vọng còn chôn sâu trong cơ thể cô trướng lớn thêm một phần, làm ánh mắt hắn hơi đổi, chân mày nhăn lại, thậm chí có chút kinh hoàng vô thố.
Hắn rõ ràng biết nên làm như thế nào, nhưng mà giờ khắc này, hắn bỗng nhiên có chút sợ hãi, hắn sợ hãi tình dục trong mắt cô rút đi, lại biến thành một mảnh hàn băng. Nhận thức này khiến mày Giang Vân Nhai càng khóa chặt hơn, ngón tay hắn hơi nhúc nhích, muốn nắm chặt thanh kiếm của mình, nhưng Giang Vân Nhai đột nhiên nhớ ra, hiện tại trong tay hắn không có kiếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT