Tô Hàn Cẩm bị thương không nhẹ, sắc mặt tái nhợt, trong tai vù vù, trước mắt đầy sao Kim. Nếu là người bình thường, đau đớn này có thể khiến họ ngất đi, nhưng năng lực chịu đựng của Tô Hàn Cẩm thập phần cường hãn. Nàng chỉ hơi lung lay một chút, rồi nhặt Vấn Tâm kiếm lên, lau khô bùn đất trên thân kiếm, nắm chặt trong tay.
Lúc này, Vấn Tâm kiếm linh khí mất hết. Nàng nắm nó, không thể cảm nhận được loại vui sướng hoặc than khóc như trước kia. Nhận thức này khiến Tô Hàn Cẩm căng thẳng, tay nắm chuôi kiếm lại gia tăng thêm vài phần sức lực.
Nàng bò dậy, giằng co với đám phi kiếm.
Khi nhìn thấy dị trạng của phi kiếm, đồng tử Tô Hàn Cẩm hơi co lại, nàng bước về phía trước một bước. Chỉ một bước này thôi, thế nhưng khiến phi kiếm trong kiếm trận lay động. Thanh dẫn đầu mũi kiếm chĩa thẳng về phía nàng, uy áp tức thì nghiền ép tới.
Nhưng ngay khoảnh khắc này, Tô Hàn Cẩm cảm nhận được áp lực lớn hơn. Nếu uy áp phía trước như sóng biển cuồn cuộn, thì uy áp phía sau truyền đến lại đen đặc. Nàng có thể dẫm kiếm tiếu ngạo trên biển rộng, nhưng không cách nào tránh thoát bùn tảo đen dính trù.
Lúc trước là sóng biển cuồn cuộn, hiện tại là nước bùn đáy biển, còn có đại lượng rong biển dây dưa, bao vây nàng, khiến nàng không thể phản kháng. Mọi giãy giụa đều vô ích, chỉ càng lún càng sâu. Mồ hôi sau lưng như tương trào ra, hòa với máu loãng ướt nhẹp quần áo, dán chặt vào miệng vết thương. Nàng không cảm thấy đau, chỉ thấy lạnh.
Khi uy áp kia xuất hiện, phi kiếm phía trước đột nhiên than khóc, thanh dẫn đầu càng liều mạng rung động, lát sau lùi về kiếm trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT