Si mê kiếm đạo, si mê không muốn thua. Dù chảy hết máu tươi, cũng không hề có nửa bước thoái nhượng. Tiếng sáo xé gió, cô mạnh mẽ bước lên một bước, máu tươi dẫm thành huyết ấn trên thềm đá. Tuy rằng gian nan, nhưng cô cũng đã đứng ở bước cuối cùng, cùng Kim Chung Lương ở vào cùng một bậc.
Mà Giang Vân Nhai vẫn đứng nguyên tại chỗ, giữa mày hơi nhăn lại. Có lẽ, chỉ những chuyện khó nhằn lắm mới khiến hắn cau mày như vậy. Tô Hàn Cẩm cảm thấy có chút khó hiểu, nàng cũng không biết họ đang trải qua chuyện gì. Nhưng nàng biết, đó hẳn là một khảo nghiệm mà người khác khó có thể tưởng tượng, chỉ là vì sao nàng lại không có bất kỳ cảm giác nào?
Tô Hàn Cẩm dẫm lên kiếm ngừng lại, một lát sau lại quay trở về.
Dưới chân núi, tất cả tu sĩ đều nín thở, họ luôn dõi theo tình hình trên sơn đạo. Khi thấy Tử Linh Vận lại bước thêm một bước, vốn dĩ một bước này đủ để khiến họ kinh sợ, nhưng hiện tại, họ không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ nhìn theo bóng dáng dẫm kiếm kia. Đến khi thấy bóng dáng kia đột nhiên quay đầu bay xuống, cuối cùng có người thở phào một hơi: "Còn hảo, còn hảo, bị ngăn cản, không thể đi tiếp?"
Có phải uy áp trên kiếm đạo đột nhiên biến mất, rồi đến hai bước cuối cùng mới xuất hiện trở lại?
Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, họ liên tục khiếp sợ, như sấm mùa xuân liên hồi, từng trận từng trận, mỗi một kích đều vang dội hơn, chấn động nhân tâm hơn.
Tô Hàn Cẩm quay đầu lại, bởi vì nàng bỗng nhiên ý thức được phía sau còn có một "huyết nhân", một "huyết nhân" còn tệ hơn cả Tử Linh Vận, đó là Huyền Như Mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT