Dưới kiếm ý tinh thuần này, các đệ tử tỉ mỉ lĩnh hội, từ đó hé mở tấm màn thần bí của Thiên Huyền Kiếm Quyết.
Tiếng rồng ngâm chưa tan, cách đó không xa lại truyền đến một tiếng gào thét. Tô Hàn Cẩm ngẩng đầu, liền thấy một mảng hồng quang từ Tử Tiêu Đảo nhào tới, chính là con Lăng Vân Thú khi trước. Hiện giờ nó đã lớn bằng sư tử trưởng thành, da lông đỏ rực như lửa, chân tuyết trắng. Trong nháy mắt, nó đã đáp xuống phiến đá xanh trước mặt nàng, bốn chân chạm đất, in dấu chân nặng nề trên đá.
Vừa đáp xuống, nó liền há miệng gầm, lộ ra hàm răng trắng hếu, dưới ánh mặt trời lóe lên hàn quang u ám. Nhưng vừa gầm xong, đôi mắt to như chuông đồng của nó đột nhiên chớp chớp, rồi lộ vẻ mê hoặc. Hàm răng trên dưới khép mở vài lần, nó lắc lắc cái đầu tròn xoe, vẻ mặt càng thêm ngơ ngác.
Bộ dạng này khiến Tô Hàn Cẩm khó hiểu. Chốc lát sau, Tử Linh Vận cũng nhảy đến trước mặt nàng, tay cầm một nắm hoa nhỏ màu trắng nhụy vàng. Tô Hàn Cẩm chưa từng đến Tử Tiêu Đảo, nhưng biết loại hoa này mọc trong rừng trúc.
"Sư thúc, thật là người rồi!" Tử Linh Vận thần thái rạng rỡ, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, "Cảm nhận được kiếm ý liền biết người ra ngoài, bảo Mây Đỏ mang cho người nắm hoa tới chúc mừng, ai ngờ tên ngốc này lại thích gào gào gào, kết quả ngậm hoa trong miệng, gào một tiếng là rớt hết, mà nó thì chẳng hiểu gì cả."
Tử Linh Vận vừa dứt lời, con thú nhỏ tên Mây Đỏ kia liền lăn một vòng tại chỗ, lộ ra nụ cười ngốc nghếch, khiến Tô Hàn Cẩm bật cười.
Nàng vừa cười, Tử Linh Vận liền tấm tắc khen lạ. Nhưng nàng không nói gì thêm, mà vung tay xuống, ngữ điệu vui sướng lại đầy khí thế: "Sư thúc, xin chỉ giáo!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play