"Ngẩn người ra làm gì? Chưởng môn Thiên Huyền Kiếm Môn ra rồi kìa."
Cánh cổng chính điện mở ra, Huyền Ngọc Cơ khoác áo bào trắng chậm rãi bước ra. Dù đã đạt tới cảnh giới Độ Kiếp, trên người hắn lại không hề có chút uy áp nào, hệt như một phàm nhân. Thế nhưng, không ai dám khinh thường hắn.
Ở Thương Hải Giới, kẻ đạt tới cảnh giới Độ Kiếp liền có thể mang đến cho người ta cảm giác "hoàn phác quy chân". Huyền Ngọc Cơ lúc này tu vi nội liễm, quanh thân không chút nhuệ khí. Nhưng chính dáng vẻ lẳng lặng đứng thẳng ấy lại khiến người ta sinh lòng kính ngưỡng.
Kim Chung Lương chẳng mấy quan tâm đến các nghi thức tiếp theo. Hắn chỉ ngửa đầu nhìn kiếm tu trên biển mây. Kiếm tu kia đã khoanh chân ngồi trên đụn mây, không có ý định xuống dưới.
Tử Linh Vận ban đầu lẳng lặng đứng bên cạnh, sau đó bắt đầu thổi sáo. Tiếng sáo du dương giúp thần kinh luôn căng thẳng của hắn được thả lỏng đôi chút. Nhưng đột nhiên, trong khoảnh khắc, hắn thấy đôi mắt đang nhắm nghiền của đối phương chợt mở to. Dù ngay sau đó nàng đã tránh đi, hắn vẫn thấy rõ vẻ kinh hãi thoáng qua trong mắt nàng.
"Không ngờ tới a..."
Kim Chung Lương lúc này mới hoàn hồn, miễn cưỡng cười hỏi: "Sư tỷ, tỷ không ngờ điều gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT